Sau khi lời qua tiếng lại một hồi, Như Hoa vẫn quyết không đưa ra thuốc giải. Ả bắt chúng tôi thả ả rời đi an toàn thì mới đưa cho. Ả ta và ả công chúa kia trong tên đều có từ Hoa, đều đáng ghét như nhau. Nhưng chúng tôi thả ả đi thì chắc gì Trung Lâm đã tha cho ả. Thôi tóm lại là cứ nhốt Như Hoa trong này còn an toàn cho ả chán.
Bách Lý đã tìm ra được cách giải độc cho Trung Lâm, có điều là hắn ta phải chịu để chúng tôi hạ cấm chế lên người, phòng việc hắn ta trốn thoát không lần ra.
Trong hoàng cung Đông quốc sớm đã cài cắm mật thám của ta, việc kéo quân sát phạt bọn chúng không còn xa nữa. Tình thế nguy cấp, phải đẩy nhanh tiến độ.
Trung Lâm xin tôi được mang lão Khẩn đi cùng vì có việc quan trọng cần nhờ lão giúp.
Một tuần sau, đoàn đội gồm Cảnh Điền, Bách Lý, lão Khẩn theo sau Trung Lâm trà trộm thành đám quân lính tiến vào Đông quốc. Tôi mang thai nên không tiện đi theo, ở nhà đã có Bích Mỹ và An Hạ phụ giúp chăm sóc. Vợ chồng Trúc Nhàn - Thiên Trị cũng hay tới lui.
Nghe tin tình báo từ phía hoàng cung Nam quốc, sau khi hoàn thành tang lễ cho Hữu Chính, Hoa Nguyệt nguyện vào chùa tịnh tu. Nàng ta thật sự yêu Hữu Chính ư? Điều ấy tôi không giám chắc, cảm thấy có gì đó nguy hiểm đang nghen nhóm lên từng ngày.
Những trận ốm nghén ngày càng nhiều hơn, tôi thậm chí còn chẳng thể ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chin-doi-muoi-cho/3739136/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.