Chúng tôi chuẩn bị một bàn lễ cúng giữa nhà, lão Khẩn mặc áo đạo bào, miệng lẩm nhẩm, chốc lát lại quay sang hỏi tôi đủ thứ. May là có Thiên Trị giúp đỡ mới có thể thành công đọc xong văn khấn.
Bách Lý nhìn lão Khẩn, gật đầu rồi đi quanh nhà dán bùa, giăng kết giới, tránh không cho yêu quái, âm hồn không được triệu hồi đến quấy nhiễu. Xong xuôi, hắn vác cái xẻng đi kiếm mộ của mình.
- "Bách Lý?! Tên này đẹp, ta thích!" rồi hì hục đào bới.
Thân xác hắn chôn đã lâu nhưng chẳng hề có dấu hiệu phân hủy, cũng một phần là nhờ lá bùa lão thầy pháp phong ấn. Hắn thấy may mắn hơn là tên yêu vương kia chưa đào mộ hắn lên mà xé xác trăm mảnh.
Gió lớn nổi lên, nến trong trận ấy thế mà không tắt, luồng sáng chính giữa tỏa ra, Hữu Chính đã xuất hiện. Hắn vẫn hình dáng thư sinh nho nhã, mặc áo Ngũ thân trắng, tóc xõa xuống. Đến làm linh hồn cũng cần phải đẹp như vậy à? Đôi mắt hắn đượm buồn nhìn tôi rồi lại kinh ngạc nhìn xuống bụng tôi.
"Nàng có thai rồi! Chúc mừng..." Hữu Chính nói một câu khiến chúng tôi ngỡ ngàng. Tôi có thai rồi? Sao lại nhanh thế nhỉ? Thảo nào dạ dày mấy ngày nay có chút khó chịu."Hỏi gì thì hỏi nhanh đi, thời gian của hắn chỉ có một nén hương thôi!"Hữu Chính kể hôm ấy đang ngồi viết sách bên thư áng, sớm đã cảm nhận được có người trong phòng.
- "Hắn muốn bàn điều kiện với ta! Ta đem thông tin nội bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chin-doi-muoi-cho/3739134/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.