Không được trực tiếp đến dự đám cưới thì ta trèo tường. An Hạ trực tiếp nhảy qua, cười ranh mãnh hiên ngang đi tìm tôi, lập tức bị ăn một cái gõ lên đầu.
"Con nghĩ mình còn thơ bé đấy à? Trèo tường như thế còn ra thể thống gì?" tôi cất giọng dạy bảo."Con biết sai rồi! Cha nuôi mau cứu con!" nó đưa ánh mắt cầu cứu nhìn Cảnh Điền.Chàng chỉ biết nhún vai, tỏ ý bất lực, khuyên bảo tôi nay ngày vui, đừng chấp nhặt trẻ nhỏ.
"Nó còn nhỏ nữa sao? Lớn tồng ngồng, sắp lấy vợ đến nơi rồi kia kìa!""Hắn bán yêu, đương nhiên tuổi thọ sẽ chênh lệch với chúng ta! Giờ xem ra cũng chỉ như đứa trẻ 12 tuổi, nàng đừng trách mắng hắn nữa! An Hạ, con lại đây! Chúng ta cùng đi vào!"
Nhìn bộ dáng ung dung cùng sóng vai nhau tiến vào của 2 người bọn họ, ai nhìn vào còn tưởng huynh đệ ruột thịt kia đấy. Tôi đầu đầy chấm than, quyết tâm phải đẻ được đứa con gái đầu lòng, không thể để tình trạng này tái diễn.
Sau khi đọc gần hết danh sách khách mời tham dự, tên hầu mặt trắng như tờ giấy khi nhìn đến cái tên cuối cùng.
Đảo mắt nhìn chúng tôi, Thiên Trị bảo hắn cứ đọc ra. Hắn nuốt nước bọt, cất giọng:
- "Đại diện phủ Thượng tướng quân Lê Bá An - Đại tiểu thư Lê Như Hoa đến tặng quà chúc mừng!"
Thiên Trị nghe đến cái tên này thì sững sờ, nàng ấy sao lại đến đây vào lúc này? Hắn nhìn qua Trúc Nhàn, mặt đầy khó sử.
Như Hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chin-doi-muoi-cho/3739130/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.