Tịch Du câm lặng, sau một hồi chần chừ mới bắt máy. Ngay tức khắc, cậu đã nghe thấy tiếng thở khá nặng nề của đối phương.
"Nghe đây..."
Tịch Du buồn bực mở miệng, cậu vốn dĩ đang làm con lười, nằm lăn trên giường không muốn suy nghĩ, đáng lẽ sắp ngủ đến nơi rồi thì bị "Tên khốn nạn" đánh thức, trong lòng có bao nhiêu phần hậm hực. Vì thế mới hơi gắt gỏng.
Trái với thái độ của cậu, Châu Dương Uất bên đầu dây vừa nghe được giọng nói quen thuộc, giống như chìm vào đồng cỏ xanh man mát, gió heo may, mọi sự khó chịu cũng vơi đi mấy phần. Lúc này, hắn cười đến tít mắt, giọng lè nhè như con nít lên ba, khiến Tịch Du thấy rất khó chịu.
"Anh Du..."
Nhưng ngay sau đó, cậu đã chợt nhận ra, hắn say rồi. Cả lời nói lẫn ngữ điệu đều mang phong thái của mấy tên ma men.
"Châu Dương Uất. Cậu uống rượu đấy à?"
Châu Dương Uất nghe thấy thế, sâu rượu trong người cũng khiến hắn giống những ông chú quen mùi cồn, chối đây đẩy.
"Không có...em không có uống rượu."
Tịch Du cạn lời, giọng điệu của kẻ say này không phải uống rượu thì là gì? Là uống bia à? Cậu nghĩ một hồi, rốt cuộc cũng lười cãi lý với ma men, mặc hắn muốn nói gì thì nói.
"Được, cậu đúng, cái gì cũng đúng hết. Tôi không so đo với người say xỉn, nếu không có chuyện gì hết thì tôi ngủ đây. Tạm biệt."
Tịch Du đang định tắt máy thì bên đầu dây kia lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-se-con-biet-dung-to-am/2677029/chuong-11-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.