Tịch Du như có như không thông suốt, dù sao cũng chẳng thể vác theo hắn nhảy qua tường, chi bằng đến nhà hắn, cũng cách đây không xa. Thêm nữa cậu đã đến đó mấy lần, tính từ năm năm trước bị hắn "bắt cóc" đến khi xông vào thấy hắn tự c.ai nghi.ện tại nhà, thêm những lần gần đây, cậu sớm đã quen đường quen nẻo tới nhà hắn. Xong, quyết định như thế, cậu chồm lên nói với tài xế.
"Cho tụi con đến khu 2 đường 132, biệt thự mùa trắng ngà ở đấy ạ."
Tài xế đang lái xe, hỏi lại.
"Biệt thự màu trắng ngà?"
"Vâng, ở đó chỉ có một căn."
Tịch Du trả lời. Sự thật đúng là vậy, xung quanh nơi đấy ngoài đất trống, nhà cấp ba cấp bốn ra thì chỉ có căn của Châu Dương Uất là biệt thự, to lớn và sừng sững. Ban đầu, Tịch Du rất khó hiểu tính nết của hắn, bởi những tên tội phạm thường sẽ lẫn trốn rất kỹ, ở những nơi xập xệ, không là lang thang, trú nơi cầu cống để tránh bị chú ý, còn hắn thì hiên ngang xây nguyên cái biệt thự bự chảng, màu rất nổi lại ở nơi ít nhà, thậm chí không sợ phát hiện. Nhưng sau năm năm biết hắn, cậu cuối cùng cũng rõ vì sao. Bởi vì hắn sống theo chủ nghĩa ông bà xưa "Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất.". Ừm...thời gian chứng minh, hắn đã sống hai mươi hai nồi bánh chưng rồi cũng chưa bị ai phát hiện ra, càng không bị đặc công hay cảnh sát nào chú ý đến. Điều này làm cậu bái phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-se-con-biet-dung-to-am/2677027/chuong-11-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.