Trong một quán bar nọ, ánh đèn nhiều màu chớp nháy liên tục, âm nhạc xập xình vang vọng khắp nơi. Từ một góc của quán trên tầng hai, trong căn phòng cách âm với thế giới bên ngoài vốn đang sôi động kia, gian phòng chỉ có một quả cầu pha lê đủ màu chiếu sáng và hàng ghế sofa dài màu hường phấn hướng đến chiếc tivi trước mặt. Trước dãy ghế là chiếc bàn làm bằng thủy tinh, trông rất mỏng manh và dễ vỡ. Lúc bấy giờ, gian phòng lóc nhóc chừng năm sáu người, cả đám đều say khướt, vừa hô "dzô dzô" vừa khò khò ngái ngủ và lẩm bẩm điều gì đó không rõ. Châu Dương Uất cũng đang ở đấy, hắn vờ như đã say nhưng vẫn tỉnh hơn năm người nọ, thậm chí còn đang rủ rê cả bọn thêm vài ly nốc cạn.
"Anh Trư! Sao yếu dữ vậy? Mới có năm ly đã gục rồi?"
"Cả anh Duy nữa chứ."
"Sao ai cũng yếu xìu vậy? Dậy làm thêm mấy ly coi!"
Châu Dương Uất giọng đã ngà ngà, luyên thuyên mãi vẫn chưa nghe thấy hồi âm. Hắn hơi nghiêng đầu kiểm tra, cuối cùng để chắc chắn suy luận của mình, hắn vươn tay lay từng người một ở đấy, vừa lay vừa chê bai "Không lẽ ngủ hết rồi hả?" .
Gian phòng bấy giờ chìm trong sự yên ắng, không có bất kỳ âm thanh nào ngoài tiếng ngái của năm gã đàn ông đã gục ngã trên bàn, nghiêng ngả về sau. Châu Dương Uất sau một hồi tra đi xét lại mới yên tâm, tựa lưng trên ghế lông hồng, tay cầm ly rượu đã vơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-se-con-biet-dung-to-am/2677030/chuong-11-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.