Lý Mậu và Kỷ Nguyên ngồi máy bay trở về quê nhà, thăm hỏi ông chú út.
Cuộc đời của ông chú út gặp rất nhiều chuyện bất hạnh, tính cách u sầu, kiên cường, sống một mình ở căn nhà lầu nhỏ tại ven sông vùng ngoại ô.
Kỷ Nguyên và Lý Mậu đến nhà, ông chú út tiếp đãi hai đứa cháu ở phòng khách.
Ông cụ thấy Lý Mậu là một nhân tài, cử chỉ lời nói không tầm thường, trong lòng rất thích.
Giới thư pháp không lớn không nhỏ, trước đó ông chú út nghe nói có người ở vùng khác muốn bán đấu giá Nhàn đình thiếp, trong tay ông cụ có chính phẩm, nhưng không tỏ thái độ với bên ngoài.
Ông chú út hỏi Lý Mậu: “Tấm thiếp kia hẳn là mô phỏng thời Minh Thanh, có khả năng làm giả, cậu bán đấu giá, người cùng ngành sẽ không vạch trần cậu, tại sao không cần?”
Lý Mậu đáp: “Đồ dỏm chung quy là đồ dỏm, trong lòng người luôn luôn có định luận.”
Ông chú út mỉm cười, hỏi: “Chẳng lẽ cậu chưa từng làm chuyện trái lương tâm nào à?”
Lý Mậu nói: “Chưa từng làm.”
Ông chú út nói: “Bởi vì cậu còn trẻ.”
Lý Mậu không phản bác.
Ông chú út lại hỏi: “Phòng đấu giá của cậu bị chuyển dời tài sản, không kiện tụng sao?”
Lý Mậu nói: “Chưa đến vạn bất đắc dĩ, cháu sẽ không phí tổn sinh lực tại loại chuyện này.”
Kiện tụng kéo dài, thường thường hai bên cùng thiệt hại.
Ông chú gật đầu nói: “Cậu lấy bút lông viết vài chữ tôi xem.”
Lý Mậu nói được.
Án thư nằm ở gian phòng hướng về mặt trời tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-cong-trang/295961/chuong-43.html