Doãn Thức Câu nháy mắt có chút luống cuống, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy nàng có vẻ mặt này. Hắn không nghĩ tới nàng sẽ cảm thấy bị thương tổn, nàng hẳn là rất tự tin, cho dù có bị cự tuyệt, cũng sẽ nhận định đó là vấn đề của người khác mới đúng!
"Đàm cô nương, ta cũng không phải có ý tứ này......"
"Quên đi, Doãn trang chủ không cần giải thích cái gì với ta, là do ta rất không biết có chừng mực, về sau ta......" Nàng cúi đầu, quay lưng lại. "Ta về sau sẽ không lại đến quấy rầy Doãn trang chủ, thực xin lỗi......" Nàng bước đi, ở trong lòng âm thầm đếm lấy, một, hai......
"Đàm cô nương." Doãn Thức Câu hoảng hốt gọi nàng lại.
Nàng vẫn chưa quay người lại."Doãn trang chủ yên tâm, ta lập tức rời đi."
"Ngươi không có quấy rầy ta, mời ngươi ở lại!" Hắn thỏa hiệp rồi, ai bảo hắn không có cách nào thấy nàng thất vọng rời đi như vậy chứ.
Nàng như cũ đưa lưng về phía hắn. "Nhưng mà ta không phải thực khiến người ta chán ghét sao? Doãn Tam Thiếu gia thấy ta, bộ dạng giống như nhìn thấy kẻ thù không đội trời chung vậy, Doãn trang chủ thấy ta cũng vậy, vẻ mặt cũng như muốn đuổi ta đi, đi đến chỗ nào cũng không được hoan nghênh, ta không biết ta cuối cùng làm sai cái gì, cũng không phải bản thân mong muốn đến Bích Liễu sơn trang......" Khóe miệng nàng hơi cong lên, nhưng thanh âm lại có vẻ thống khổ đáng thương.
Đúng rồi, Thức Kiêu!
Hôm qua hắn thử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-quan-san-chong/2230876/chuong-3-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.