"Tiểu thư!" Thu Phong tìmtoàn bộ Hà viện cũng tìm không ra Tam tiểu thư, vừa thấy chủ tử đi vào cửa vườn Hà viện, lập tức xông đến. "Tiểu thư đã chạy đến đâu vậy? nô tì tìm khắp nơi đều không thấy, sợ đến muốn chết rồi."
"Có cái gì gấp vậy? Nơi này cũng không phải đầm rồng hang hổ, ngươi nghĩ rằng ta và ngươi sẽ bị như thế nào?" Đàm Chiêu Quân cười một tiếng, đến Bích Liễu sơn trang ngày thứ tư rồi, nàng nào có ngày nào ngoan ngoãn ở trong Hà viện? Thu Phong như thế nào còn chưa biết?
"Nô tì sợ tiểu thư sẽ bị người nơi này đem giam lỏng, lấy giấy nợ ép tiểu thư đáp ứng cái điều kiện xấu xa gì thì sao?" Thu Phong rất nổi giận, chính mình gấp đến độ thiếu chút tóc bạc trắng, nhưng mà vẻ mặt tiểu thư mấy ngày nay đều là thư giãn thích ý, ở trong sơn trang "Du sơn ngoạn thủy", nàng đoán tiểu thư hẳn là đã đi dạo hết toàn bộ Bích Liễu sơn trang rồi!
Làm cho nàng từng nghĩ thầm là, tiểu thư đã bỏ nàng, chạy trốn không còn thấy bóng dáng.
"Không có chuyện đó, ba vị chủ tử Bích Liễu sơn trang đều rất hòa nhã, nếu mọi người đều nói không cần khách khí, mời tùy ý, dù sao ta vốn là ngồi không yên, ra ngoài đi dạo thưởng hoa". Nàng cười khẽ, vỗ vỗ vai Thu Phong, bước qua đường mòn, đi vào trong nhà.
"Ngắm hoa?" Thu Phong đi theo phía sau vào nhà, vẻ mặt hồ nghi. "Tiểu thư từ lúc nào bắt đầu thích ngắm hoa?" Làm như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-quan-san-chong/2230875/chuong-3-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.