Ra khỏi thiên điện, Phong Thần rẽ qua hành lang bên trái, đi về phía đông quảng trường.
“Vệ sư đệ, phía trên vách núi kia là quản sự phòng, chấp sự đường, khố phòng. Phía tây là đan phòng và tàng thư các. Hướng bắc là khu võ đài. Thường tỉ thí hay khiêu chiến, so quý đều ở đây. Trước ta có nói qua với đệ linh đài trên Hoàng Thiên Giám. Thực ra Hoàng Thiên Giám bắt nguồn từ một suối linh bảo của Bạch Thanh ta trong Bạch cốc. Bạch cốc một năm cũng chỉ mở một lần cho các đệ tử ưu tú tiến vào tu luyện. Chính vì đệ tử bình thường không có nhiều ngộ đãi nên khi xưa các vị sư tổ dùng bí pháp, tạo nên một ngọn thác ở đây, gọi là Hoàng Thiên Giám để tăng linh lực dao động trong không khí giúp đệ tử tu luyện nhanh hơn. Trên đỉnh thác có một võ đài, thường là thi niên mới diễn ra tại đây. Khi nào có dịp lên chơi một chút”
Vòng qua phía sau thiên điện là thấy khu thiện phòng ở phía tây.
“Tu sĩ từ Trúc cơ trở lên mới có khả năng ích cốc không cần ăn uống. Còn lại, đệ tử luyện khí kì trở xuống vẫn cần ba bữa một ngày. Chắc sư đệ cũng đã đói, giờ ta đưa đệ về tẩm điện cất đồ rồi sẽ đi dùng cơm”
“Đại sư huynh, trong môn phái đã từng có đệ tử không có thiên phú tu luyện như ta chưa?”
Vệ Tước bỗng hỏi.
Phong Thần nhìn thấy trong mắt nàng ngoài an tĩnh cũng chẳng có gì khác, khẽ đáp:
"Chưa từng"
“Vậy ngoài tu luyện linh lực,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-oan/57485/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.