Vạn Ngọc đảo mắt, dù nàng đang cười nhưng giọng điệu lại cực kì lạnh lùng, toàn bộ vẻ ngây thơ thiên chân khi đứng trước mặt Trử Kình Phong đã biến mất: "Tuy rằng chỗ này là công doanh, nhưng vì Tư Mã đại nhân phòng ngừa loạn dân bạo động nên vẫn luôn có quân đội bảo vệ, nếu các người là do thôn dân trong làng tiến cử đến đây để xin chờ lệnh thì sao lại ồ ạt náo động như thế? Nếu để quan binh hiểu lầm các ngươi là điêu dân tà phái.... thì chẳng phải là bỏ mạng vô ích ư?"
Lời này của Vạn Ngọc không phải là giả, từ lúc đám học sinh các nàng tiến vào, quan binh đã rút ra trường kiếm lạnh lẽo sẵn sứng đứng một bên, chỉ đợi kẻ dẫn đầu đám người chỉ thị hành động là tiến lên bắt trói cả đám lại.
Đám người nhát gan, im lặng quay ra nhìn nhau. Tất cả quan binh đều giắt tấm thẻ bài chữ 'Trử" trên thắt lưng, bộ hạ của Quỷ Kiến Sầu Đại Sở có ai không phải là kẻ toàn tài lấy một chọi mười đây. Dù có muốn làm lớn chuyện, thì bọn tiểu dân này làm sao dám trêu trọc đại quan.
Vạn Ngọc thấy nói vài lời đã trấn an được đám đông liền nhướn mày, qua ra nhẹ nhàng nói với Trử Vong: "Trời đang trở gió, Nhị công tử sao lại chảy nhiều mồ hôi như vậy, cẩn thận cảm lạnh." nói xong liền rút ra một chiếc khăn tay thơm ngát, cẩn thận thấm từn giọt mồ hôi nóng hổi trên đầu hắn.
Tô Tiểu Lương rốt cuộc cũng hiểu, thế nào gọi là phẫn nộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-thuyen/1062313/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.