Vạn Ngọc tức giận đến nỗi muốn xông lên ném chiếc hộp gỗ kia đi. Nhìn Trử Kình Phong cũng như đang suy ngẫm những lời kia, nên bộ dáng rất đăm chiêu, lập tức nàng thu lại lửa giận, hơi cắn cắn môi, bộ dáng đáng thương kêu lên "Trử ca ca".
Nử tử này lúc tỏ vẻ sợ hãi, bộ dáng thật đúng là làm cho nam nhân thấy thương hại cho giai nhân. Ý cười trên mặt Lý Nhược Ngu chậm rãi ngừng lại, nàng từng không thể tưởng tượng được mình đã làm nũng với Trử Kình Phong như thế nào, chỉ từ miệng bọn thị nữ nghe chúng nói Trử Kình Phong nuông chiều mình ra sao. Giờ mới được chứng kiến tận mắt hiện trường ngày đó.
Ngẫm lại, nhan sắc đại tỷ cũng thuộc hàng không tầm thường mà còn bại dưới tay một thiếp thất xuất thân xướng ca vô loài thấp hèn, đại để cũng là do hai chữ "yếu thế" này đây.
Bộ dáng mảnh mai đáng thương nhường này, đến mình là nữ nhân còn thấy thương hại, nói chi thân nam nhân như Tư Mã đại nhân?
Đúng lúc này, Trử Kình Phong chậm rãi ngẩng đầu lên, biểu tình bình tĩnh trấn an: "Đây cũng không phải lỗi của muội, muội đã xa Vạn Châu lâu lắm rồi, tất nhiên là không biết địa thế ở đây đã thay đổi, đợi bổn tọa tìm thêm vài người trong nghề thủy lợi nghiên cứu thêm xem sao, có lẽ sẽ có cách phá giải."
Vạn Ngọc thấy Trử Kình Phong nói năng thân thiện như vậy, chậm rãi buông lỏng, hơi liếc mắt một cái khiêu khích Tô Tiểu Lương.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Tiểu Lương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-thuyen/1062314/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.