Edit: Bảo Vy 197
Khi nghe thấy câu này, Tô Tiểu Lương đã cảm thấy nửa cánh tay tê rần. Nàng ấy lắp bắp hỏi: “Tỷ tỷ, tỷ thật để muội vung cho Tư Mã một cái bạt tai sao?”
Cuối cùng lúc này Lý Nhược Ngu mới để lộ ra nụ cười đầu tiên trong suốt ngày dài mà nói: “Đương nhiên rồi!”
Lúc Nhược Ngu hồi phủ thì Tư Mã đại nhân lại về sớm hơn nàng.
Chờ nàng thay y phục, gỡ hết trâm cài đầu, rửa mặt, rồi dùng một cái muỗng nhỏ múc ra một ít kem mặt từ hộp ngọc trai có dát vàng và chạm cành hoa bằng bạc. Kem thoa này là dầu trai có chứa hoa sen đỏ phối với hoa thục quỳ trắng, mùi hương tinh khiết bột phấn mềm mịn, nàng dùng phần lưng của muỗng nhỏ mát xa nhẹ nhàng trên khuôn mặt non mềm, để tiện cho kem mặt thấm vào da.
Tuy nàng không thích son phấn ăn diện, nhưng hôm nay lại cực kỳ quan tâm đến việc bảo dưỡng da dẻ của mình. Đặc biệt là sau khi nhìn thấy gương mặt rạng rỡ non trẻ của Vạn Ngọc, nàng liền hơi mang tâm lý so sánh. Đợi sau khi tay và mặt đều thoa kem xong, mới thư thả hỏi: “Tư Mã đại nhân đâu?”
Tô Tú cẩn thận nhỏ nhẹ trả lời: “Sau khi Tư Mã đại nhân trở về từ tửu lâu, bụng liền không dễ chịu cho lắm, đã đi nhà xí mấy lần rồi, ban nãy mới yên ổn lại một chút, đang nằm trong phòng ngủ nghỉ ngơi rồi.”
Lý Nhược Ngu gật đầu, lơ đãng nói: “Ngươi xuống nhà bếp dặn dò bọn họ làm nóng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-thuyen/1062312/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.