Sau khi giám khảo công bố thể lệ cuộc thi xong thì đi xuống, nhường lại sân khấu cho 4 thí sinh cuối cùng.
Họ đứng ở bốn góc sàn đấu rồi nhìn nhau.
Tiếng trống vang lên, trận đấu chính thức bắt đầu.
Giang Nghĩa và Lôi Hạo nhìn nhau, trong mắt họ chỉ có đối phương, hoàn toàn ngó lơ hai người kia.
Hai người kia cũng hốt hoảng.
Xét về năng lực, họ không phải là đối thủ của Giang Nghĩa và Lôi Hạo.
Nhưng họ lại không muốn từ bỏ, phải làm sao đây?
Một trong hai người kia bỗng cười quái dị, sau đó hắn rút một đống tiền giấy từ trong túi áo ra rồi nói: “Này, ba người các anh nghe rõ đây, chỉ cần các anh chủ động nhảy khỏi sàn đấu thì tôi sẽ thưởng cho mỗi người 300 tỷ tiền mặt!”
Ba trăm tỷ?
Ba người trên sàn đấu thèm liếc mắt sao?
Lôi Hạo quay đầu liếc anh ta một cái, nhàn nhạt nói: "Tôi cho anh ba giây để cút”
Anh ta bị ánh mắt của Lôi Hạo dọa đến suýt chút nữa thì tè ra quần.
"Ba."
“Hai."
"Một!"
Lôi Hạo tiến lên hai bước, người nọ hét lớn một tiếng rồi xoay người nhảy xuống, ngay cả dũng khí phản kháng cũng không có.
“Phế vật.” Lôi Hạo chửi một tiếng.
Anh ta lại nhìn người bên cạnh: "Này, anh cũng nhanh cút đi, nghe rõ không?”
Người nọ cười lạnh: “Anh đang nói với tôi sao? Anh có biết cha tôi là ai không? Anh là cái thái....
Anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/3343230/chuong-1228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.