Ông ta không hiểu làm thế nào mà Giang Nghĩa có thể đánh bại Hứa Tấn dù đã trúng độc.
"Chẳng lẽ độc có vấn đề?"
Ôn Nhược Hà lắc đầu, không, ông ta đã thử nghiệm loại độc đó vô số lần, đừng nói là con người, ngay cả sư tử và voi cũng đứng không nổi.
Nhưng nhìn dáng vẻ của Giang Nghĩa, căn bản không có dấu hiệu bị trúng độc nào cả.
Thực sự đáng kinh ngạc.
Uông Oánh Hà ngồi cạnh cười khúc khích: "Tính toán thông minh đấy! Nhưng ông à, trí tuệ và thực lực của Giang Nghĩa đã vượt xa sức tưởng tượng của ông rồi. Sợ là Giang Nghĩa của bây giờ đã trưởng thành và lợi hại tới mức ông không thể tưởng tượng nổi.”
Ôn Nhược Hà ngồi phịch xuống.
Lúc này, Giang Nghĩa đi thẳng đến trước mặt họ, anh hơi quay đầu lại và nhìn Ôn Nhược Hà.
Đôi mắt ấy đầy oán hận.
Giang Nghĩa chắc chắn đã biết điều gì đó, cũng có thể, anh đã biết tất cả mọi chuyện.
Ôn Nhược Hà nheo mắt tự nhủ: "Chuyện đã đến nước này thì không còn gì để nói nữa, cho dù phải dùng bất cứ thủ đoạn nào, mình đều phải giải quyết Giang Nghĩa bằng mọi giá!”
Ngay sau đó, cửa phòng số 1, 2, 4 cũng mở ra, Lôi Hạo và hai người đàn ông khác đi ra.
Giám khảo chính thức tuyên bố: "Thời gian nhanh hơn tôi tưởng tượng rất nhiều. Vốn tưởng rằng đây sẽ là một trận chiến bất phân thắng bại nhưng không ngờ mỗi phòng đều có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/3343228/chuong-1226.html