Lúc này, trong khán phòng của địa điểm khảo nghiệm, các thế lực từ khắp nơi kéo đến theo dõi trận chiến. Trong đó người phấn khích nhất chính là Ôn Nhược
Hà.
Ông ta ngồi trên ghế, mắt chỉ nhìn về một hướng.
Phòng số ba!
Những phòng khác ông ta đều không quan tâm, chỉ quan tâm căn phòng số 3, vì ở đó có Giang Nghĩa.
Ôn Nhược Hà cầm chuỗi hạt tràng trong tay và nhìn cửa phòng số 3 không chớp mắt.
Dựa theo thời gian đã tính thì hẳn là lúc này Giang Nghĩa đã bị trúng độc, cả người không còn sức lực, chỉ có thể bị đánh.
Ông ta tin rằng với năng lực của Hứa Tấn thì hắn ta sẽ dư sức đánh bại một Giang Nghĩa không còn khả năng đánh trả.
"Hứa Tấn, cậu nên ra ngoài rồi."
Lời còn chưa dứt, một tiếng động lớn vang lên.
Bức tường của căn phòng số ba rung chuyển dữ dội.
Uy lực thế nào mới có thể khiến cho bức tường rung chuyển? Rốt cuộc bên trong đã xảy ra trận chiến ở đẳng cấp như thế nào? Nghĩ thôi cũng thấy đáng sợ. Uông Oánh Hà thở dài, bà buồn bã nói: "Bây giờ thì ông hài lòng rồi phải không?"
Ôn Nhược Hà vuốt râu mỉm cười.
Không cần phải nói nữa, chấn động lúc nãy chắc chắn là do Hứa Tấn tàn nhẫn ra tay với Giang Nghĩa, ai bảo Giang Nghĩa đắc tội Hứa Tấn, bây giờ thì hay rồi, bị người khác ghi thù nên ăn đập một trận.
Vốn dĩ con đường của Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/3343227/chuong-1225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.