Nữ giáo viên chế nhạo: "Sao vậy, cậu cũng muốn quyên góp xây nhà? Nếu thật sự có mấy đồng tiền, trước tiên hãy đi mua mấy bộ quần áo đi, đừng mặc đồ rẻ tiền cả ngày cũng chả thấy mất mặt. ”
Giang Nghĩa cười lạnh lấy điện thoại ra, không biết gửi tin nhắn cho ai.
Ba hoặc bốn phút sau, hiệu trưởng Cam Đức Dương nhận được một cuộc gọi.
Trường mẫu giáo Húc Huy đã được người ta mua lại, và tên của chủ sở hữu đằng sau nó là Giang Nghĩa!
Cam Đức Dương không thể tin được mà đặt điện thoại di động xuống, kinh hãi nhìn Giang Nghĩa, chỉ một tin nhắn thì có thể có tác dụng lớn như vậy sao? Chang trai này là ai?
Nữ giáo viên hỏi: “Hiệu trưởng, ông bị sao vậy?”
Cam Đức Dương lau lau mồ hôi và cười khổ nói: “Chủ sở hữu của nhà trường đã thay đổi. Bây giờ, trường này do ngài Giang Nghĩa làm chủ.”
“À? ”
Nữ giáo viên vừa rồi vẫn đang cười nhạo Giang Nghĩa, kinh ngạc đến mức không nói nên lời.
Anh chàng ăn mặc hàng rẻ này thực ra lại giàu có như vậy.
Giang Nghĩa chỉ vào nữ giáo viên, “Từ nay, cô bị đuổi việc, thu dọn đồ đạc rời đi luôn cho tôi.”
“Đừng, anh Giang, tôi sai rồi, cầu xin anh đừng sa thải tôi, tôi rất cần công việc này.”
Giang Nghĩa nhàn nhạt nói, “Không phải là vì cô cần thì nhất định phải cho cô. Tài đức của cô không xứng với công việc này. Cô hãy rời đi đi."
Nữ giáo viên muốn nói gì đó, nhưng Giang Nghĩa đã bỏ đi không thèm để ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/309815/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.