Chương trước
Chương sau
Những lời này hiển nhiên có vài phần phóng đại, nhưng hai người họ ở thành phố Hoa Hạ quả thật có chút quan hệ.



Tiểu Lộc nghe đến đó làm sao không nhận ra Đường Tuấn có mâu thuẫn với hai vị đại sư này. Con ngươi Tiểu Lộc đảo một vòng, cậu ta quát khẽ: "Còn không mau đưa đây."



Bốp.





Một cái tát đánh vào mặt của Tiểu Lộc, Đường Tuấn lạnh lùng nói: "Cậu vậy mà lại dám ăn nói với tôi như vậy."



Cái tát này không hề nhẹ, trên mặt Tiểu Lộc hằn lên năm ngón tay đỏ ửng. Cậu ta ngẩn người ra, trong đôi mắt lộ ra sát ý và lạnh lẽo nói: "Anh lại dám ra tay, có biết đây là đâu không hả? Nơi này là Dược Bảo Các!"











"Không biết sống chết."



Hàn đại sư và Cao đại sư cười lạnh một tiếng, hỏi: "Cậu không biết là không được động tay vào nước Việt Nam hay sao? Mặc dù ông chủ của Dược Bảo Các chỉ là một vị cảnh giới Nguyên Anh đỉnh cao, nhưng có quan hệ thân thiết với Trưởng Hải chân nhân, mà Trưởng Hải chân nhân là túc lão của nước Việt Nam, là một trong những người mạnh nhất trong Bán Bộ Hoá Thần, sợ rằng cậu còn chưa biết."



Cao đại sư nhìn Tiểu Lộc, nói: "Gọi thầy của cậu ra đây đi, để tôi xem cậu ta ta lấy gì để trở thành kẻ địch với Dược Bảo Các."



Tiểu Lộc oán hận nhìn chằm chằm Đường Tuấn: "Anh chết chắc rồi."



Vừa nói xong, cậu ta lấy ra một cái ngọc thạch, truyền tin tức.



Đường Tuấn đột nhiên mỉm cười, anh tìm một cái ghế rồi ngồi xuống, bỏ túi dược liệu đó lên cái bàn bên cạnh, vỗ vài cái, lạnh lùng nói: "Trở thành kẻ địch của Dược Bảo Các, Dược Bảo Các của các người cũng xứng sao?"



Anh nhìn Cao đại sư và Hàn đại sư, nói: "Hôm đó tha cho các người một lần, không ngờ rằng các người không biết quý trọng, vậy mà còn dám chọc vào tôi."



Hàn đại sư cười lạnh: "Chọc vào cậu thì đã làm sao? Ở đây là nước Việt Nam, không phải ở nhà họ Trác, cho dù Trác Bình đến thì cũng sẽ không ra mặt giúp cậu."





"Ai dám bôi nhọ Dược Bảo Các của tôi!"







Vừa nói xong, một người đàn ông trung niên tức giận hầm hầm đi đến, ánh mắt ông ta lướt một vòng, cuối cùng dừng lại ở trên người Đường Tuấn.







Tiểu Lộc oán hận nhìn Đường Tuấn, nói với người đàn ông trung niên: "Thầy, là anh ta bôi nhọ Dược Bảo Các của chúng ta. Túi dược liệu này là Hàn đại sư và Cao đại sư nhìn thấy trước, nhưng anh ta muốn cướp, con có lòng tốt khuyên nhủ, anh ta không những không nghe mà còn bất kính với Dược Bảo Các."







Cậu ta bóp méo sự thật, rõ ràng đây là dược liệu Đường Tuấn đặt trước, đến miệng cậu ta lại trở thành Hàn đại sư và Cao đại sư nhìn thấy trước.







Đường Tuấn cũng không giải thích, anh nói: "Đây là thái độ của Dược Bảo Các các người sao? Xem ra Phong Hải chân nhân chống lưng cho các người nhưng lại không dạy các người nên làm việc thế nào!"







Người đàn ông trung niên vung tay, hừ lạnh: "Cậu là cái thá gì mà cũng dám nói xằng nói bậy ở đây."














Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.