Người đàn ông trung niên búng ngón tay: "Lời nói của cậu đã mạo phạm đến hai vị đại sư, lại gây sự ở trong tiệm của tôi, những việc này đều phải truy cứu trách nhiệm, chắc chắn phải bồi thường một chút. Thế này đi, nể tình cậu phạm lỗi lần đầu, con số này đi."
Nói xong, ông ta giơ một bàn tay ra.
Tiểu Lộc nói: "Thầy, năm nghìn linh thạch thì hời cho anh ta quá."
Người đàn ông trung niên cười lạnh: "Là năm mươi nghìn linh thạch thượng đẳng. Dược Bảo Các của tôi và hai vị đại sư cộng lại tổng cộng là một trăm nghìn linh thạch thượng đẳng! Lập tức giao ra đây, sau đó thì cút đi!"
Đường Tuấn mua dược liệu cũng chỉ dùng chưa đến mười nghìn linh thạch, mà bây giờ chỉ chỉ một câu nói của người đàn ông trung niên mà muốn Đường Tuấn giao ra một trăm nghìn linh thạch, đây rõ ràng là ăn cướp.
Tiểu Lộc nghe thấy ông ta nói vậy, cậu ta nói: "Thầy cao minh."
Hàn đại sư và Cao đại sư vuốt râu, lắc đầu thở dài: "Haizz, bây giờ người trẻ tuổi thật là kỳ lạ, cứ luôn thích tặng linh thạch cho những người già như chúng ta."
"Hai người các người chán sống rồi đúng không?"
"Ai?" Hàn đại sư quát lên.
Đợi lúc ông ta nhìn rõ người đến, dáng vẻ hung ác ban đầu đột nhiên biến thành nụ cười, ông ta cung kính nói: "Hoá ra là Trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3346872/chuong-2112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.