Đường Tuấn bây giờ cũng có thể coi là kẻ đứng thứ hai ở trong giới này, nhưng trừ bán bộ thần cảnh ra thì không còn bao nhiêu người biết đến cậu. Tiểu Lộc đương nhiên càng không thể biết thân phận của anh, nếu không làm sao có bộ dạng chậm trễ như vậy.
"Đợi một chút.”
Đường Tuấn đem dược liệu của mình kiểm tra một lượt rồi chuẩn bị rời đi, bỗng một giọng nói từ bên ngoài truyền vào.
Hai người đi vào Dược Bảo Các.
Nhìn thấy hai người này, Tiểu Lộc lập tức nhanh nhẹn, trên mặt tươi cười lộ ra vẻ nịnh nọt mà cung kính nói: "Hàn đại sư, Cao đại sư, ngọn gió nào mang hai người đến đây vậy? Hai người muốn dược liệu gì thì cứ thông báo một tiếng, hà cớ gì tự mình đến đây thế này?"
Hai người kia cũng không phải ai xa lạ, chính là hai vị y sư mà Đường Tuấn chạm mặt ở nhà họ Trác khi đó, Hàn đại sư và Cao đại sư.
Hai người Hàn đại sư và Cao đại sư nhìn lướt qua Đường Tuấn với vẻ mặt ngạo nghễ.
Hàn đại sư nói: "Chúng ta đúng là cần một ít dược liệu, đúng lúc cửa hàng các cậu có."
Ông ta chỉ vào túi dược liệu trên tay Đường Tuấn rồi nói: "Những dược liệu kia bao nhiêu tiền, bọn ta mua tất."
Trên mặt Tiểu Lộc lộ ra vẻ khổ sở nói: "Đại sư, những dược liệu kia là anh ta đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3346870/chuong-2110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.