"Ồ. Vậy mà có người còn có thể nhận ra ta." Khỉ trắng to lớn trầm giọng nói.
"Toang rồi. Thật sự là Thái Cổ Thánh Viên." Yêu Vũ Cơ trong mắt lộ ra vẻ tuyệt vọng.
Vẻ mặt Đường Tuấn đột nhiên biến đổi. Ở thời đại thái cổ có rất nhiều thần thú, hung thú hoành hành trên mặt đất, những thần thú hung thú này đưa tay là có thể hái trăng bắt sao, một hơi là có thể uống cạn một con sông lớn. Mà Thái Cổ Thánh Viên chính là một trong số ít những loại đáng sợ nhất trong số những thần thú, hung thú này. Nhưng thái cổ đến nay trải qua thượng cổ cùng viễn cổ ít nhất cũng là thời gian mấy triệu năm, hung thú bậc này làm sao có khả năng tồn tại đến bây giờ.
Hơn nữa Thái Cổ Thánh Viên trưởng thành có thể ngao du thái hư vũ trụ, có sức mạnh vô hạn.
Đường Tuấn không hiểu rõ đó là cảnh giới gì, nhưng Thái Cổ Thánh Viên trước mắt đem lại cho anh cảm giác vô cùng đáng sợ, phảng phất như là đối phương chỉ một ánh mắt liền có thể giết chết anh.
Thái Cổ Thánh Viên ngước lên nhìn bầu trời trên đỉnh đầu lẩm bẩm nói:
"Vẫn chưa đến thời điểm ta tỉnh lại."
Nó cúi đầu, đôi mắt thật to nhìn mấy người Đường Tuấn nói:
"Các người dám quấy rối giấc ngủ say của ta, đáng chết."
"Cây ngọc trụ này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3346168/chuong-1408.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.