Có Lý Hùng Cường lên tiếng, Ma Sinh Long Nhật không dám nói thêm nữa mà chỉ có thể trợn mắt nhìn.
“So tài như thế nào?” Đường Tuấn coi như không nhìn thấy ánh mắt thù địch của Ma Sinh Long Nhật.
“Ở đây không có bệnh nhân nên không thể so tài về cách dùng thuốc, hơn nữa cách dùng đơn thuốc ở các nước khác nhau nên so sánh là không công bằng. Từ lâu tôi đã nghe nói châm cứu của nước Việt Nam là giỏi nhất, chi bằng hãy so tài về cách nhận biết các huyệt trong châm cứu vậy.” Lý Hùng Cường cười nói.
Hoàng Phủ Ngọc nghe xong, sắc mặt hơi thay đổi, lại gần Đường Tuấn hơn một chút và thì thầm: “Liễu Đàm Liên ở Hàn Quốc ngoài việc được xưng là nữ thần y thì còn có danh hiệu thần tiên châm cứu. Nghe nói cô ta có thể châm chính xác các huyệt đạo trong bóng tối. Đề nghị của Lý Hùng Cường có vẻ công bằng, nhưng thật ra anh ta đang âm thầm giúp Liễu Đàm Liên.”
“Thần tiên châm cứu.” Đường Tuấn không khỏi mỉm cười khi nghe danh hiệu này, trong nụ cười phảng phất vẻ mỉa mai.
Mặc dù ở nước nước Việt Nam có rất nhiều y đạo tài ba được gọi với nhiều cái tên khác nhau, chẳng hạn như y thánh, quỷ y, dược vương, nhưng những cái tên này mang tính chất miêu tả nhiều hơn. Phái Thần Châm đã được truyền lại hàng nghìn năm mà còn không dám tự xưng là thần tiên châm cứu, thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3345817/chuong-1057.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.