Thằng bé vừa hơi cố sức nắm lấy hai thùng gỗ lớn kia, vừa nhìn về phía mấy người Đường Tuấn nói: “Anh, các anh nhanh xuống núi đi. Minh Thời sư huynh thật sự là có biết đạo pháp, anh không phải đối thủ của anh ta đâu. Yên tâm, em không sao.”
Tình cảnh này hôm nay cũng không phải là lần đầu tiên xảy ra, ngày trước cũng có du khách không vừa mắt trách móc ba người Minh Thời. Thế là khi Minh Thời sư huynh thi triển đạo pháp ra, những du khách đã lên tiếng kia lập tức lộ ra vẻ mặt cung kính, cuối cùng chán nản mà xuống núi.
Đường Tuấn khẽ lắc đầu, trên người Minh Thời trước mặt quả thật là có chút chấn động yếu ớt của pháp lực. Xét về thực lực, giống như võ giả vừa luyện được nội kình. Lại phối hợp với danh hiệu núi Yên Tử, quả thực là rất có thể hù dọa được người khác. Đáng tiếc, hiện tại Đường Tuấn ngay cả chưởng giáo Thiên Sư của Thiên Sư Đạo còn không sợ, làm sao có thể sợ một tên tiểu đạo sĩ vừa học được tu đạo không bao lâu.
Minh Thời thấy Đường Tuấn vẫn không có ý định rời đi, hừ lạnh một tiếng. Hai tay của anh ta bấm niệm thần chú, bảy tám giây sau, một ngọn lửa hình tròn lớn to bằng nắm tay xuất hiện trên tay trái của anh ta, mầm lửa lắc lư nhẹ trong gió bất ổn, sắc mặt Minh Thời có chút tái nhợt, hiển nhiên là vẫn còn chưa khống chế được thuật pháp này một cách nhuần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3345522/chuong-762.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.