Tên đội trưởng bảo vệ đầu trọc lập tức cùng bảy tám người anh em, tiến về phía Diệp Huyền Tần.
Tống Thanh Nhàn cùng Lý Mỹ Quyên hoảng sợ một lúc, nhưng rất nhanh chóng bình tĩnh lại.
Diệp Huyền Tần là một người rất mạnh mẽ ngay cả người vô địch quyền anh cũng có thể đánh bại, tại sao phải sợ đám người ô hợp này?
Quả nhiên, Diệp Huyền Tần căn bản không thèm để ý đến đám người đó. Anh chỉ tùy ý đá một cái ghế đẩu dưới chân, chiếc ghế đột nhiên bay lên như bão táp và hướng vào đội bảo vệ.
Đội bảo vệ còn chưa kịp định hình lại tinh thần, bọn họ đã bị ngã xuống bởi những chiếc ghế. Trong lúc nhất thời, tiếng kêu than vang lên ở khắp nơi và tiếng gào thét liên hồi.
Diệp Huyền Tần không từ bỏ, đi hướng của bọn họ, “vô tình” giẫm lên hai tay hai chân của nhân viên bảo vệ.
“Bây giờ, tôi sẽ tự mình xem xét và giải quyết các người.”
“Hoa Thiên Thành mưu mô quỷ quyệt muốn giết người, thủ đoạn tàn nhẫn, nhất định phải chết.”
“Đội bảo vệ cùng những người ở Hồi Đường, tiếp tay giúp kẻ xấu làm điều ác, mất đi nhân tính, họ đáng bị trừng phạt một cách nghiêm khắc.
Hoa Thiên Thành hoảng sợ hai mắt trừng lên nhìn anh: “Đừng… Dừng lại đi.”
“Anh… Anh dựa vào đâu để đánh giá chúng tôi, anh không có đủ tư cách.”
Diệp Huyền Tần cười nhạt: “Những người Đại Hạ đều là con dân của tôi, tôi có quyền lấy mạng của ông”
“Nộp mạng đi.”
Vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, Diệp Huyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089745/chuong-1946.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.