“A!”
“A a a a!”
Sự đau đớn mà thiên la thập tam châm đem lại khi đâm vào huyệt không khác sự đau đớn mà thuốc trợ tim mang lại cho ông ta chút nào.
Thật sự là Hoa Thiên Thành đau như muốn phát điên lên vậy.
Rốt cuộc thì ông ta cũng chịu khai ra: “Là Phương Tuấn Bình, là Phương Tuấn Bình bảo tôi làm như vậy.”
“Cậu ta nói rằng chỉ cần tôi giết chết Phương Như thì sẽ lập tức đưa cho tôi một trăm lẻ lăm tỷ!”
Cái gì!
Tống Thanh Nhàn và Lý Mỹ Quyên lại càng tức giận!
“Súc vật, không bằng cầm thú! Tại sao anh ta lại có thể nỡ lòng nào ra tay độc ác với một đứa trẻ vậy chứ!”
“Tôi… thật sự là tôi đã nhìn lầm anh ta rồi. Thậm chí trước đây còn muốn gả Thanh Nhàn cho cậu ta. Tôi… Đúng là mắt tôi bị mù rồi mà!”
Diệp Huyền Tần đạp gãy hai cánh tay của Hoa Thiên Thành: “Ông không có tư cách để theo nghề y! Ông chính là sự sỉ nhục của giới y học!”
Theo tiếng kêu thảm thiết của Hoa Thiên Thành, Diệp Huyền Tần đưa Tống Thanh Nhàn và Lý Mỹ Quyên rời khỏi nơi này.
Rời khỏi phòng hồi sức, Diệp Huyền Tần nhìn thoáng qua mái nhà ở đối diện.
Quyền vương đang đứng ở trên mái nhà, nhìn người trước mặt bằng ánh mắt phức tạp.
Bốn mắt nhìn nhau, Quyền vương lập tức quay đi, sau đó lùi về phía sau, rồi biến mất.
Ngay lập tức, Diệp Huyền Tần âm thầm gửi tin nhắn cho Độc Lang, bảo Độc Lang theo sát Quyền vương.
Tên Quyền vương này chắc chắn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089746/chuong-1947.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.