Bất Chí cùng ông Sở nghi ngờ quan sát Môn phiệt Chung Thị rồi rơi vào trầm tư.
“Đệ tử canh gác ngoài cửa Môn phiệt Chung Thị hôm nay quả thực ít hơn nhiều.”
“Hơn nữa nội môn cũng tiêu điều quạnh quẽ, có chút kì lạ.”
Diệp Huyền Tần đột nhiên biến sắc: “Đáng chết, Môn phiệt Chung Thị chắc chắn đang tung đại chiêu gì đó với Đại Hạ!”
“Đi, chúng ta qua đó xem xét tình hình.”
Hàng người chạy thẳng tới Môn phiệt Chung Thi.
Nhà họ Chung Thạch Môn vốn bị Diệp Huyền Tần đánh tan bây giờ lại mọc lên san sát, hơn nữa trông còn giàu có hơn cả Thạch Môn trước đây.
Có điều, cái điểm giàu có này đối với Diệp Huyền Tần mà nói vẫn chẳng là cái gì cả.
Người giữ cửa Nhà họ Chung phát hiện Diệp Huyền Tần, nhất thời giật cả mình, đồng tử nở to, giống như nhìn thấy ma quỷ vậy.
Đến tận bây giờ, quang cảnh Diệp Huyền Trân bạo ngược người của Nhà họ Chung, hắn vẫn nhớ như in.
Có thể nói, Diệp Huyền Tần để lại cho hắn một bóng ma tâm lí nặng nề. Hắn không hề do dự mà quay người lui vào trong.
Có điều Diệp Huyền Tần lại hét lên: “Đứng yên, chạy cái gì mà chạy”
Người giữ cửa bất đắc dĩ, chỉ có thể dừng bước lại: “Không biết thần soái đến đây có việc gì?”
Diệp Huyền Tần: “Tôi muốn gặp gia chủ Nhà họ Chung của anh, bảo ông ấy ra đây.”
Người giữ cửa sắc mặt khó xử nói: “Xin lỗi, gia chủ nhà tôi đang bế quan, ngày xuất quan vẫn chưa xác định được.”
“Cho nên, vẫn mời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089401/chuong-1602.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.