Chung Cảnh Hạo trợn mắt trừng người giữ cửa: “Anh tưởng bây giờ Nhà họ Chung có thể giữ hắn ta ở ngoài cửa sao?”
“So với việc để hắn đánh vào đây, chi bằng chúng ta mời hắn vào.”
Người giữ cửa bất đắc dĩ gật đầu: “Được rồi.” Người giữ cửa “thịnh tình mời” bốn người Diệp Huyền Tần vào trong, khiến bốn người đều có chút bất ngờ.
Môn phiệt Chung Thị là bị “đánh đến ngoan ngoãn” rồi, lần này sao mà dịu dàng nhiệt tình thế?
Bốn người mang theo sự nghi hoặc bước vào bên tảng.
Chung Cảnh Hạo đã đúng ở cửa phủ ngoại vụ đợi rồi.
Nhìn thấy Diệp Huyền Tần, hắn ta vội vã chạy đến.
“Thần soái đại giả quang lâm, không thể đón tiếp từ xa, thứ tội thứ tội.”
“Thần soái, mời vào bên trong.”
Lần trước Chung Cảnh Hạo này còn làm bộ dạng không đội trời chung với anh cơ, lần này lại chủ động kh lưng, bên trong nhất định có trò mèo.
Bốn người bước vào trong phủ vụ ngồi xuống.
Diệp Huyền Tần: “Tôi là thần soái do Đại Hạ khâm điểm, thân đeo kiếm Long Vương, chư vị chủ hạ, dưới một người trên vạn người.”
“Anh, không có tư cách đón tiếp tôi.”
“Bảo gia chủ Nhà họ Chung Chung Thiên Thanh ra đây gặp tôi.”
Sắc mặt Chung Cảnh Hạo khó xử: “Cái đó… thần soái, xin lỗi.”
“Ông Chung còn đang bế quan, bây giờ vẫn chưa tiện ra đây gặp khách, cho nên mới kêu tôi đến đón tiếp anh.”
Diệp Huyền Tân: “Ồ, nếu đã như vậy, tôi cũng không gặng ép Chung Thiên Thanh nữa.”
“Anh, không có tư cách ngồi ngang hàng với tôi”.
“Đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089402/chuong-1603.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.