Diệp Huyền Tần vội nói: “Lê Nhất Sinh, ông quân y, các người ở khu cấm phía Nam chờ nhé.”
“Độc Lang, anh tiếp tục trấn thủ khu cấm phía Nam.”
“Ông Sở, Bất Chí, hai người theo tôi đi tìm linh Khuôn mặt Độc Lang lộ vẻ không vui: “Anh, hay là để ông Sở ở lại đây đi, để em cùng anh đi địa.”
tìm linh địa.”
Ông Sở “soạt” một tiếng chạy mất dạng: “Thằng nhóc, cậu mơ đi.”
“Lão đây biết nhiều hiểu rộng, có thể giúp thần soái phân biệt thiên tài địa bảo, tôi đi là thích hợp nhất.”
Diệp Niệm Quân: “Sư phụ Sở, ngài chạy ngược hướng rồi…”
Ông Sở: “..
Ông Sở, Bất Chỉ cùng Diệp Huyền Tần và Diệp Niệm Quân đi tìm linh địa, ông quân y cưng chiều nhìn về phía Lê Nhất Sinh: “Nhất Sinh, thần soái giúp cháu giải quyết được vấn đề thi võ rồi nhỉ.”
Lê Nhất Sinh gật đầu nói: “Ông nội, thật ra thần soái không chỉ giải quyết vấn đề thi võ của riêng cháu, còn giải quyết luôn cả vấn đề của tất cả thí sinh thi võ đợt này.”
“Không, anh ấy thậm chí giải quyết luôn cả vấn đề thi võ của mấy chục năm thậm chí mấy trăm năm sau rồi ấy.”
Hum?
Ông quân y nghe đến mơ màng: “Nhất Sinh, cháu có ý gì vậy?”
Độc Lang nói: “Nói thật với ông vậy.”
“Anh tôi giết Kinh Vương, giam lỏng ba mươi bốn sử, ba ti sáu bộ, thậm chí giải tán bốn môn phái võ cổ đại, giệt trừ tất cả những lực lượng có khả năng thao túng trường thi.”
Cái gì!
Ông quân y cứng đờ tại chỗ, trợn mắt há mồm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089400/chuong-1601.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.