Diệp Niệm Quân đột nhiên hiểu ra: “Bố, hèn gì con cứ cảm thấy vị trí ở góc tây nam của nhà chúng ta có một luồng linh khí nhẹ tỏa ra, chỗ đó nhất định có linh dược.
Gì cơ?
Mấy người Diệp Huyền Tần đều vô cùng vui mừng.
Cấm địa Lương Yên này luôn cách biệt với thế giới bên ngoài, thích hợp cho sự sinh trưởng của linh dược nhất.
Chỗ này có linh đan diệu dược thì cũng không có gì là lạ.
Diệp Huyền Tân vội nói: “Tiểu Quân Quân, con mau dắt chúng ta đi tìm.
“Được!”
Diệp Niệm Quân đi phía trước, đám đông cùng đi theo phía sau.
Diệp Huyền Tân nói: “Rõ ràng Tuyết Liên ngàn năm mà Tiểu Bát ngậm về mới được hái xuống.
“Nơi có thể sản sinh ra được Tuyết Liên ngàn năm nhất định phải là vùng đất thiên, chắc chắn ở đó còn có những báu vật khác.”
“Nhất định phải tìm ra được rốt cuộc Tiểu Bát đã gắp được bảo bối từ chỗ nào.”
Độc Lang nói: “Anh, yên tâm đi.”
“Em sẽ điều hết thú y của Đại đến, nếu bạn họ không trị được cho Tiểu Bát thì em sẽ chém đầu bọn họ.”
“U!”
Cuối cùng, cả đoàn người được Diệp Niệm Quân dắt đến một ngọn núi nhỏ nằm lọt thỏm xuống ở một hơi hẻo lánh của cấm địa Lương Yên.
Diệp Niệm Quân chỉ vào mặt vách núi và nói: “Linh khí đặc biệt chính là được tỏa ra từ đây.”
Mọi người ai cũng kinh ngạc, sao đá cứng lại có thể có linh dược sinh trưởng được.
Chắc không phải thể chất cảm nhận của Diệp Niệm Quân là giả đấy chứ?
Diệp Huyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089397/chuong-1598.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.