Anh bước đến trước quan tài rồi chưởng một cái, đẩy nắp quan tài ra.
Một tiếng động lớn vang lên, đánh tan không khí yên tĩnh của ngôi mộ cổ này, mọi người cũng có cảm giác xáo động trong lòng.
Một luồng khỏi đen bay từ trong quan tài ra có mùi rất khó chịu, hình như có độc. Diệp Huyền Tần lại dùng sức mạnh chặn luồng khói đen đó ở phía ngoài.
Đợi khỏi độc tan hết thì mọi người mới cần thận tiến đến trước quan tài và nhìn vào trong xem thú.
Kết quả, vừa nhìn vào thì tất cả mọi người đều sởn tóc gáy.
Bên trong quan tài trống không, làm gì có hài cốt gì.
Quan tài được đóng chặt kĩ càng, hơn nữa lăng mộ cổ này hoàn toàn không có dấu vết bị trộm.
Trừ khi người chết sống dậy, xác chết tự chạy đi mất.
Đùa à.
“Đó là gì?” Độc Lang lanh mắt, vừa nhìn thì đã phát hiện ra bên trong quan tài có thứ gì đó.
Mọi người nhìn theo hướng chỉ của Độc Lang. Trên vách quan tài có một cục nấm nhô ra.
Cục nấm đó có màu xám tro, cùng màu với cổ quan tài, nếu không nhìn kỹ thì thật sự khó mà phát hiện ra.
Diệp Huyền Tần cẩn thận quan sát một lúc rồi đột nhiên trở nên rất kích động và nói: “Là Thi Hương Ma Vu!”
Thị Hương Ma Vu!
Những người khác cũng thấy kinh ngạc.
“Thi Hương Ma Vu này là thứ được Hoa Đà liệt vào một trong mười kỳ trân dị thảo đấy.”
“Tương truyền Thi Hương Ma Vu này có độc, được sinh ra từ xác người. Nhất định cải xác đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089398/chuong-1599.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.