Bất Chỉ sợ hãi, nhanh chân bỏ chạy, Độc Lang ở phía sau theo đuổi không bỏ.
Có điều, Bất Chí chỉ chạy nhanh của người thường một chút, ơn tốc độ Độc Lang trong chớp mắt đã đuổi kịp.
Anh ta không hề do dự mà đâm dao găm tới. Bất Chí tuyệt vọng nhắm mắt, vẫn chưa có ý định phản kháng.
“Dừng tay!” Thời khắc mấu chốt, Diệp Huyền Tần lập tức hồ ngừng lại.
Độc Lang thất vọng thở dài, thu hồi dao găm, sờ sờ bao tử: “Bao tử à, phải bắt mày chịu tủi thân trước rồi.”
“Chờ khi anh của tao không có ở đây thì tao sẽ nướng lão già kia lên ăn.”
Diệp Huyền Tần cũng nhân một hồi đã dò xét ra thực lực chân thật của Bất Chí, lòng của anh tràn đầy thất vọng.
Anh vứt Bất Chỉ xuống một bên, dò hỏi: “Độc Lang, lần này kiếm được bao nhiêu từ nhà họ Chung “
Độc Lang mang ra một cái rương lớn, sau đó mở ra.
Trong rương đầy đủ báu vật và công pháp. Độc Lang nói: “Những món báu vật này đều thuộc cấp báu vật quốc gia, thậm chí là cấp thế giới.”
“Ba bộ công pháp này cũng đều là công pháp phong vương!”
Cho dù là đối với môn phiệt Chung Thị, hay là đối với võ giả bên ngoài mà nói, Thứ mà bọn họ cần đã không chỉ là tiền tài và báu vật, Mà là những thần dược hữu dụng cho việc tu luyện của võ giả, công pháp cao cấp.
Diệp Huyền Tần nói: “Những báu vật này thuộc về Đại Hạ, nộp lên cho tổng thống để xử trí đi.”
Vẻ mặt của ba người Độc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089344/chuong-1545.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.