Diệp Huyền Tần nói: “Hôm nay, tôi không những muốn đánh cô, còn muốn dùng dây thừng trời cô lại, trừng trị theo pháp luật. Ngược đãi trẻ em là phạm tội.”
Me!
Người phụ nữ giúp việc cay nghiệt kia tức đến dựng người, hét lên: “Pháp luật ở Đại Hạ nà là do nhà họ Thiên chúng tôi quy định ra đấy. Anh dám cầm pháp luật đi xử lý người nhà họ Thiên, đúng là chuyện cười cho đời mà! Anh chờ đó đi, người nhà họ Thiên tuyệt đối sẽ không tha cho anh dễ dàng vậy đâu.”
“Ai”
Bỗng nhiên Diệp Huyền Tần thở dài thường thượt: Gia chủ nhà họ Thiên-ChiếnThần Côn Luân dùng cả tính mạng mình để bảo vệ biên giới, mới có thể đem đến danh dự như hôm nay cho nhà họ Thiên. Thế mà, bây giờ bị một người như cô dám chà đạp danh dự đó dưới chân, đáng hận, thật đáng buồn!”
Diệp Huyền Tần lại tát thêm một bàn tay nữa, mà cái tát này, anh sử dụng lực rất lớn, nên người hầu kia lập tức bị đánh nằm trên mặt đất, miệng cũng đổ máu như điên.
“A a a a!” Nữ người hầu kia tức điên lên.
Mình đã đưa ra át chủ bài của nhà họ Thiên rồi, thế mà tên hỗn đản này còn dám đánh mình!
Có thể nhẫn, nhưng không thể chịu nhục được!
Ả ta bắt đầu la to: “Cứu mạng, có ai không, có người đánh người nhà họ Thiên này.”Diệp Huyền Tàn nghe vậy không nao núng, anh chỉ khẽ cười: “Xuất hiện đi.
Lập tức, ở trong góc có ba bóng áo đen đang ẩn nấp nhảy ra, rồi quỳ gối trước mặt Diệp Huyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088998/chuong-1199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.