Quân Quân lập tức gật đầu: “Quân Quân cũng muốn tìm mẹ.”
Hai người nói xong, thì lập tức lên xe đi tìm Từ Lam Khiết.
Nửa đường, đột nhiên Quân Quân nhỏ giọng hỏi: “Chú, chủ cũng tham gia quân ngũ sao?”
Diệp Huyền Tần bất ngờ, nói: “Đúng thế.
Quân Quân lại nói: “Chú ơi, cha cháu cũng tham gia vào quân ngũ đấy, nhưng mà cha cháu đã đi lâu lắm rồi mà vẫn chưa về thăm cháu. Chú ơi, cháu có thể gọi chủ một tiếng cha không?”
Lòng Diệp Huyền Tần trào ra chua xót.
Xem cha của Quân Quân cũng không thường xuyên ở bên cạnh Từ Lam Khiết với Quân Quân rồi.
Diệp Huyền Tần sảng khoái đồng ý: “Được thôi.”
“Cha.”
“Ai”
” Hai mắt của Diệp Huyền Tần chua chua, nếu như cô bé là con của anh với khiết nhi thì tốt rồi.
Chỉ đáng tiếc là ba năm trước lúc mình rời đi, khiết nhi cũng không có mang thai.
Cô bé không thể là con của mình được!
Theo sự chỉ dẫn của Quân Quân, Diệp Huyền Tần đi tới một nơi nhà cứu tế. Nhà cứu tế này là một tiệm thuốc có cửa hiệu lâu đời của thành phố, tiệm thuốc này ở đây cũng khá nổi tiếng.
Diệp Huyền Tần chau mày lại, khiết nhi đến nhà cứu tế làm cái gì.
Hay là cô ấy cần tìm người chữa bệnh?
Dưới tay tập đoàn Diệp Linh cũng có sản nghiệp về thuốc đấy, bệnh bình thường, thì tập đoàn Diệp Linh đều có thể chữa trị được.
Chẳng lẽ khiết nhi bị bệnh khó chữa gì à.
Diệp Huyền Tần vừa dắt tay Quân Quân, lòng vừa thấp thỏm lo lắng đi vào nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088999/chuong-1200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.