Cho dù đã sớm đoán được kết quả này, nhưng sau khi xác nhận, năm người vẫn tuyệt vọng muốn khóc.
Liễu Thành Văn nói năng lộn xộn đứng lên: "Điện chủ, người đang đứng trước mặt chúng tôi, tự xưng là chỉ huy.
Diệp Huyền Tần lên tiếng: "Tư Xèo, để Thiên La Ngũ Tử lén vào Đại Hạ, là do cậu thất trách rồi."
"Phạt cậu bế quan một tháng, tự mình kiểm điểm đi."
Giọng nói của Huyết Lang vô cùng lo sợ: "Anh, em nhất định sẽ kiểm điểm bản thân thật tốt."
Đã xác nhận, anh ta đúng là chỉ huy.
Bịch, bịch!
Liễu Thành Văn và những người khác mềm nhũn hai chân, quỳ xuống mặt đất.
Bọn họ không có suy nghĩ bỏ chạy đã chuẩn bị tốt để tự vẫn tạ tội. Không có ai có thể chạy thoát khỏi tay chỉ huy.
Liễu Thành Gia và Lý Nguyên Đạo nghe thấy tiếng đánh nhau trong phòng dừng lại thì lập tức xông vào.
Liễu Thành Gia không chờ đợi được, muốn nhìn thấy cảnh tượng Diệp Huyền Tần chết thảm tại chỗ.
Nhưng cảnh tượng trong phòng lại khiến da đầu ông ta run lên.
Thiê La Ngũ sắc mặt trắng bệch. quỳ trên mặt đất, Diệp Huyền Tần ngạo nghễ đứng thẳng, không có một chút tổn hại.
"Chuyện... chuyện gì thế này?" Liễu Thành Gia kinh hãi: "Anh, các người quỳ xuống làm gì vậy?"
Liễu Thành Văn tức điên, lao tới đấm Liễu Thành Gia một đấm ngã xuống đất: "Thằng khốn, đồ chó không có mắt!"
"Mày khiến nhà họ Liễu tạo chọc phải vị thần La Sát nào rồi đây!"
"Nhà họ Liễu bị hủy trong tay mày, mày là tội nhân của nhà họ Liễu!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088788/chuong-989.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.