Kiêu ngạo!
Liễu Thành Văn tức giận: “Có vẻ như mày đang đang nghi ngờ sức mạnh của Thiên La Thập Tam Châm của Thiên La điện nhỉ."
"Được, hôm nay tao sẽ mở rộng tầm mắt cho mày!"
Diệp Huyền Tần liếc Lý Nguyên Đạo: "Lui ra ngoài."
Liễu Thành Văn nói không sai.
Năm người hợp sức để thực hiện "Thiên Võng Khôi Khôi", e rằng cũng chỉ có mình anh có thể đấu lại.
Lý Nguyên Đạo ở lại thì dư âm của công kích sẽ làm ông bị tổn thương không nhỏ.
Lý Nguyên Đạo và Liễu Thành Gia vội vã rời khỏi phòng.
Năm người của Thiên La điện vội vàng lấy ra cái bọc phía trên nạm hàng trăm cây châm màu bạc. Được lệnh của Liễu Thành Văn, năm người dùng mười ngón tay di chuyển châm bạc bắn ra, đâm thẳng về phía Diệp Huyền Tần.
Trong lúc nhất thời, không gian khép kín này trở thành thế giới của những chiếc trâm bạc.
Trăm chiếc trâm bạc dày đặc đan thành thiên la địa võng, bao phủ trên đầu, không cách nào tránh khỏi.
Một con ruồi không biết từ đâu bay tới cũng bị châm bạc đâm thủng thành hai phần.
Diệp Huyền Tần đứng ở trung tâm, kiêu hãnh cao ngạo, bất động như ngọn đồi xanh mướt không một bóng thông già.
Bóng dáng của Diệp Huyền Tần chợt lóe lên khi cây trâm bạc đến gần anh.
Giống như một bóng ma, chỉ để lại một vệt dư ảnh, không thể chạm được vào cơ thể thực sự.
Tuy nhiên, dù vậy, bọn họ cũng không nghi ngờ kết quả là "Diệp Huyền Tần hẳn phải chết".
Không cần biết anh trốn nhanh đến đâu, nhưng rốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088787/chuong-988.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.