Bà Mộ: “Mộ Quân Thiếu là đứa bé do bà đây sinh cho ông!”
“Trước nay tôi vẫn luôn giấu giếm chuyện này, ngay cả chính Mộ Quân Thiếu cũng không hề hay biết. Một khi chuyện này bị truyền ra ngoài thì không chỉ tôi và ông sẽ mang tai tiếng mà tôi cũng sẽ bị đuổi ra khỏi nhà họ Mộ.”
Đại đương gia trở nên kích độn: *Tôi…Tôi có một đứa con trai. Mộ Quân Thiếu là nòi giống của ông đây sao?”
“Mẹ kiếp, thảo nào tôi cứ nghĩ tại sao nó lại giống tôi như vậy!”
“Mẹ kiếp, tại sao mày không nói với ông đây sớm hơn. Nếu sớm biết thì chắc chắn †ao sẽ cứu mạng Quân Thiếu.”
“Mày giết con ruột của tao, tao sẽ giết mày!”
Đại đương gia rơi vào trạng thái điên cuồng, ông ta liên tục đấm đá bà Mộ.
Bà Mộ hét lên: “Tên khốn kia, là tên nhãi họ Diệp kia đã chôn sống con trai ông. Có liên quan gì đến tôi.
“Đừng đánh nữa, cùng lắm thì tôi sinh thêm cho ông một đứa nữa. Tôi đã có thể sinh một đứa thì cũng có thể sinh đứa thứ hai”
Đại đương gia đột nhiên tỉnh táo lại rất nhiều, ông ta nghiến răng nghiến lợi: “Tên khốn kiếp Diệp Huyền Tân, mày dám giết chết con tao thì tao sẽ giết chết cả họ nhà mày!”
“Vương Năm, Mã Sáu, bọn mày mau dẫn một đội nhân mã đi bắt trói tên họ Diệp kia về đây cho tao!”
“Chờ một chút.” Bà Mộ ngăn cản ông ta: “Ngay cả Tứ Đại Sơn Thần chỉ đứng sau ôn: trên núi Mộc Thượng cũng không phải là đối thủ của Diệp Huyền Tân huống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088664/chuong-865.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.