“Ha ha.” Chung Thanh cười khinh thường: “Thằng nhóc đó dù có năng lực lớn như thế nào thì cũng có thể là đối thủ của ‘chủ nhân” sao?”
“Mấy người cũng đừng có quên trong tay tôi còn có bức thư khẩn cấp kia. Trong thời khắc mấu chốt nó có thể nhờ được “chủ nhân ra ray cứu giúp.”
Người phụ nữ vui vẻ lên: “Đúng vậy, sao tôi có thể quên mất đòn sát thủ này cơ chứ?”
“Nếu chúng ta thực sự không chống được thì có thể dùng bức thư kia nhờ ‘chủ nhân tay cứu giúp.”
Triệu Vệ Quốc cũng lắc đầu: “Không ổn không ổn.”
“Bức thư kia chính là quân bài lớn nhất của chúng ta chưa lật. Giữ nói lại chắc chắn sẽ có tác dụng.”
Chung Thanh gật đầu: “Đúng vậy, lời anh nói có lý”
“Được rồi, Người nước ngoài này giao cho tôi. Tôi sẽ giải quyết anh ta để diệt trừ mọi khả năng về sau có thể phát sinh.”
“Mấy người bây giờ chỉ cần yên tâm là cho tốt chuyện của mình là được.”
Mọi người mỉm cười. Để Chung Thanh tự mình ra tay thì khẳng định người đàn ông nước ngoài kia sẽ phải chết là không thể nghỉ ngờ.
Diệp Huyền Tân thắp ba nén nhang lên mộ của Ngô Nhất Trí sau đó nói: “Người anh em, Mộ Quân Thiếu đã chết nên bảy ngày sau chỉ có mẹ của Mộ Quân Thiếu nâng quan tài cho anh mà thôi.”
“Này, từ giờ cậu cứ chờ mà xem.”
“Tiếp theo, tôi muốn đi gặp vị hôn thê của cậu Chung Thanh”
“Tôi nói thật, căn bản người phụ nữ kia không hợp với cậu đâu. Cô ta chỉ có thể xứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088617/chuong-818.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.