Sao Từ Lam Khiết có thể đi vào trong một mình được, có lo rằng Khang Hữu Vi sẽ nhân cơ hội này, ức hiếp Diệp Huyền Tân. Cô nói: “Không được, vào thì tất cả mọi người cùng vào.”
Diệp Huyền Tân dỗ dành: “Từ Lam Khiết, em đừng lo lãng, bọn họ đã nói là hiểu lầm rồi mà.” “Anh và mọi người từng là đồng nghiệp cũ, mãi mới có dịp gặp mặt nhau đầy đủ, đương nhiên là phải trò chuyện, chào hỏi nhau vài câu rồi.”
Sau khi Diệp Huyền Tân ra sức khuyên nhủ, Từ Lam Khiết không còn lựa chọn nào khác đành phải đi vào. Từ Lam Khiết vừa bước vào, đảm nhân viên ngay lập tức đưa dùi cui điện cho Khang Hữu Vi.
Khang Hữu Vi cầm dùi cui điện trong tay, cười nham hiểm: “Tên họ Diệp kia, ngày hôm nay chúng ta sẽ giải quyết dứt điểm nợ cũ, nợ mới.”
Gã ta bật công tắc dùi cui điện, dòng điện tức khắc tóe lên, phát ra âm thanh rẹt ret đến ghê người. “Bây giờ mày hãy quỳ xuống xin tao tha mạng, nói không chừng tao sẽ mở rộng lòng từ bi, tha cho mày một mạng” “Nếu không, tao sẽ giật chết mày thành con lợn quay đẩy.” Khang Hữu Vi cười ha hả. Diệp Huyền Tân lắc đầu thở dài: “Haiz, đúng là loại có mắt như mù, dám đe dọa cả ông chủ” “Thôi được rồi, ngày hôm nay tôi sẽ đóng cửa đánh chó vây”
Ánh mắt của Khang Hữu Vi trở nên dữ ton: “Khon kiếp, con mẹ nó, mày bảo ai là chó.” “Mày làm tao điên lên rồi đấy.”
Gã ta cầm dùi cui điện lao về phía Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088402/chuong-603.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.