Gã ta nói với mấy tên bảo vệ: “Chờ một lát nữa thằng cha kia dám bước lên trước một bước, trực tiếp ra tay, lôi cậu ta vào đánh chết cho tôi.”
Để lấy lòng Khang Hữu Vi, đáp bảo vệ lập tức gật đầu đồng ý: “Không thành vấn đề.”
Diệp Huyền Tân cũng ngay lập tức phát hiện ra một số gương mặt thân quen như Khang Hữu Vi.
Trong lòng anh thầm thở dài, không ngờ đã nhiều năm trôi qua như vậy, đám “đồng nghiệp cũ” này vẫn dậm chân tại chỗ, không có chút tiến bộ gì cá.
Có lẽ cả đời này bọn họ cũng chỉ làm nhân viên phục vụ quèn mà thôi.
Anh dẫn Từ Lam Khiết đi đến cửa.
Khang Hữu Vi lập tức giơ tay ra chặn: “Đứng lại. Diệp Huyền Tân, thật tình cờ, chúng ta lại gặp nhau” “Đúng vậy” Diệp Huyền Tân khẽ gật đầu, anh mặc kệ gã ta, dự định tiến vào,
Khang Hữu Vi lập tức đứng trước mặt anh: “Đừng lại, không được vào.”
Diệp Huyền Tân cau mày: “Tại sao?”
Khang Hữu Vi: “Chả tại sao cả, người mang họ Diệp không được phép vào.”
Diệp Huyền Tân cảm thấy nực cười, xem ra Khang Hữu Vi này vẫn luôn ôm hận trong lòng, cố tình gây khó dễ cho anh. Anh cười nhạt nói: “Là ai đặt ra quy định người mang họ
Diệp không được phép vào vậy?”
Khang Hữu Vi: “Ông đây là quản lý, đây là quy định của nhà hàng.”
Diệp Huyền Tân bất đắc dĩ cười khổ: “Được thôi” “Bây giờ tôi lấy tư cách là ông chủ ở đây đặt ra quy định không tuyển nhân viên họ Khang, anh bị sa thải”
Cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088401/chuong-602.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.