Lúc này, người quản lý Khang Hữu Vi lập tức ngăn hai người lại: “Xin lỗi hai vị, hôm nay đã có người bao cả nơi này, thứ lỗi cho tôi vì không thể tiếp đón hai vị.” kia.”
Từ Đức Lương cười nhạo một tiếng: “Ha ha, mất mặt chưa
Thiếu Mã Gia tiện tay từ trong túi lấy ra một xấp tiền, dúi vào tay Khang Hữu Vi: “Tiền boa” “Hôm nay tôi muốn bao cả nơi này, đây là đoạn tin nhắn thông báo xác nhận.”
Anh ta đưa đoạn tin nhắn của Trùng Gia gửi tới cho quản lý Khang Hữu Vi xem.
Khang Hữu Vi chỉ nhìn thoáng qua, trên mặt lập tức nở nụ Không hổ danh là khách V.I.P, tiền boa tận mấy chục triệu. cười.
Anh ta cúi người: “Mời hai vị khách quý vào trong
Thieu Mã Gia ngoảnh đầu, kiêu ngạo nhìn Từ Đức Lương: “Ngoài ra, tôi không thích ruồi bay vo ve bên tai mình trong lúc dùng bữa đâu, phiền anh đuổi con ruồi lớn đó đi giúp tôi.”
Khang Hữu Vi đương nhiên hiểu “con ruồi lớn” mà anh ta đang nói đến là ai.
Anh ta vẫy tay gọi mấy tên nhân viên bảo vệ: “Các anh đi theo tôi.”
Anh ta dẫn bọn họ đi về phía Từ Đức Lương, ánh mắt nhìn chằm chằm như hổ đói.
Lúc này, mặt Từ Đức Lương tái mét, trong lòng đầy hoảng
Anh ta tuyệt đối không ngờ tới, Từ Nam Huyên lại thật sự sợ. có tư cách đặt chân vào nơi này.
Hơn nữa có vẻ như vị lão đại đã đặt bao hết nhà hàng
Michelin này là con rùa vàng mà cô ta mới câu được! Khổn kiếp, vận may của Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088400/chuong-601.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.