Phạm Thúy Lan nói: “Ví tiền của tôi là hàng số lượng giới hạn của LV màu đỏ, bốn góc có khảm kim cương. Bên trong có ba triệu rưỡi tiền mặt cùng với tập chi phiếu.”
Diệp Huyền Tần nói: “Cô có chắc chắn là cái ví nó mất rồi chứ không phải đang nằm trong tay mình không?”
Phạm Thúy Lan nói: “Vớ vẩn, cái ví to đùng như thế nằm trên người chẳng lẽ tôi không thể phát hiện ra ư?”
Diệp Huyền Tần: “Cũng chưa chắc đâu, có nhiều người thích cưỡi con lừa đi tìm con la đấy, cô thử tìm lại trên người mình xem.”
Phạm Thúy Lan lạnh lùng nói: “Tôi tìm khắp nơi mấy lần rồi, hoàn toàn không có. Không tin hả? Cũng được thôi, để cô gái đó tới đây kiểm tra người tôi là được chứ gì.”
Cô ta giơ tay chỉ Từ Lam Khiết.
Cô ta sờ và Từ Lam Khiết sờ cũng chẳng có gì khác nhau. truyện đam mỹ
Thế nhưng Diệp Huyền Tần lại nhíu mày.
Cô gái này bị vấn đề gì về thần kinh hả? Cứ bắt Từ Lam Khiết phải kiểm tra người mình rồi lại đòi kiểm tra người ta, cứ thấy có gì đó là lạ.
Từ Lam Khiết nhìn Diệp Huyền Tần để hỏi ý kiến anh.
Diệp Huyền Tần nói: “Tôi thấy cái túi bên trái của cô có vẻ căng lên kia kìa, cô lấy ra để tôi xem đó có phải là ví tiền của cô không.”
Phạm Thúy Lan nói: “Đó là điện thoại của tôi thôi. Được được, tôi sẽ lấy ra để anh không phải cố gắng cứu vớt vớ vẩn nữa.
Nói xong Phạm Thúy Lan bèn lấy mấy thứ trong túi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088224/chuong-425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.