Chương trước
Chương sau
Khương An Quân và Tề Phong cũng vội tỏ thái độ, đồng ý hợp tác.

 

Tuy nhà họ Tề đã cử cao thủ đến Trung Châu, nhưng bây giờ, Tề Phong không có lý do gì để từ chối hợp tác cả.

 

Tuy Từ Chấn Hoa không nói rõ, nhưng ý ông ta đã rất rõ ràng, đây là mệnh lệnh từ minh chủ Đỗ của Thủ Hộ Minh.

 



Một khi hoàn thành chuyện này, họ sẽ là công thần.

 

Từ Chấn Hoa rất hài lòng trước thái độ của mọi người, ông ta cười ha hả: “Được rồi, nếu các vị đều đã đồng ý hợp tác, vậy tiếp đến chúng ta nói xem cụ thể sẽ sắp xếp thế nào nhé”.

 



Trong lúc năm thế gia Cổ Võ của Trung Châu đang bàn cách đối phó Dương Thanh, ở chiến vực Trung Châu, trong phủ thống lĩnh, một cô gái trẻ có vẻ ngoài khí khái đang hùng hổ đứng trước mặt Diệp Chiến Quốc.

 

Cô gái tức giận nói: “Thống lĩnh Diệp, chú đừng úp mở nữa, rốt cuộc tứ trưởng lão mới đến Trung Châu hôm nay có phải Dương Thanh không ạ?”

 

Diệp Chiến Quốc mỉm cười nhìn cô gái: “Chiến Thần Mạnh, cháu đừng ép hỏi chú nữa, khi cuộc họp bảy giờ tối nay bắt đầu, cháu sẽ biết rốt cuộc tứ trưởng lão mới được bổ nhiệm kia là ai thôi, còn trước lúc đó, mọi chuyện sẽ được bảo mật”.

 

Người được Diệp Chiến Quốc gọi là Chiến Thần Mạnh chỉ có thể là người bảo vệ biên giới phía Tây - một trong bốn biên giới của Chiêu Châu - Mạnh Thiên Lan!

 

Nghe thấy Diệp Chiến Quốc nói thế, Mạnh Thiên Lan càng buồn bực hơn.

 

Nhìn dáng vẻ tức giận của Mạnh Thiên Lan, Diệp Chiến Quốc thầm cảm khái, có lẽ chỉ mình Dương Thanh mới có thể khiến nữ Chiến Thần số một Chiêu Châu thất thố như vậy.

 

Ông ta cũng biết Dương Thanh và Mạnh Thiên Lan có quan hệ không tầm thường, nhưng khi gặp Dương Thanh, ông ta đã nói về tình trạng của Mạnh Thiên Lan bây giờ, tuy nhiên Dương Thanh vẫn không chủ động liên lạc với Mạnh Thiên Lan, tức là Dương Thanh đã có suy tính riêng, Diệp Chiến Quốc cũng không dám tiết lộ tin tức của anh.

 

Diệp Chiến Quốc cười nói: “Thiên Lan, cháu đừng tức giận nữa, không lâu nữa là đến bảy giờ tối rồi, chẳng phải khi đó cháu sẽ gặp được người tình của cháu ư?”

 

“Chú Diệp!”

 

Mạnh Thiên Lan càng rầu rĩ hơn, chỉ muốn xông lên vặt sạch tóc của Diệp Chiến Quốc.

 

Diệp Chiến Quốc là học sinh của ông nội Mạnh Thiên Lan, Mạnh Thiên Lan đã quen Diệp Chiến Quốc từ bé.

 

Thấy Mạnh Thiên Lan tức giận rời đi, Diệp Chiến Quốc không khỏi phá lên cười.

 

Ông ta chắp tay ra khỏi phòng, ngẩng đầu nhìn bầu trời đầy mây đen, nói: “Bầu trời ở Trung Châu sắp thay đổi rồi!”

 

Ông ta vừa dứt lời thì thư ký bước tới.

 

Thư ký thấp giọng nói: “Thống lĩnh, hồi nãy, người của chúng ta phát hiện người đại diện cho năm thế gia Cổ Võ hàng đầu ở Trung Châu đã tập trung tại khách sạn Đông Hoa”.

 

Nghe thấy thế, Diệp Chiến Quốc híp mắt: “Xem ra thế gia Cổ Võ cũng đoán được ý định của tứ trưởng lão khi đến Trung Châu, chắc họ định hợp tác để đối phó tứ trưởng lão”.

 

Thư ký nghiêm nghị nói: “Thống lĩnh, chúng ta có cần báo cáo chuyện này với hội trưởng lão không?”


 

Thư ký vội đáp: “Vâng!”

 

Sau khi thư ký rời đi, trong mắt Diệp Chiến Quốc lóe lên ánh sáng sắc bén, ông ta lạnh lùng nói: “Đám khốn từ Hạ Giới giới Cổ Võ, cứ chờ trả giá đắt đi!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.