Chương trước
Chương sau
Phía bên kia, Dương Thanh vẫn đang điên cuồng tu luyện, khí thế của anh ngày càng mạnh, như đã đạt đến giới hạn của cơ thể, có thể đột phá bất cứ lúc nào.

 

Sáu rưỡi tối, tại phòng họp trên tầng cao nhất ở khách sạn Trung Châu.

 

Tuy còn nửa tiếng nữa mới họp, nhưng trong mấy trăm chỗ ngồi ở hội trường, trừ hàng ghế đầu và hàng ghế phát biểu ra, những chỗ khác đều đã kín.

 



Hôm nay, không riêng gì năm thế gia Cổ Võ hàng đầu ở Trung Châu, những cao thủ đến từ thế lực khác của Hạ Giới giới Cổ Võ cũng được mời.

 

Ngoài ra còn có người của các thế lực hàng đầu Trung Châu nữa.

 



“Ông ơi, tối nay chúng ta có thể thấy tứ trưởng lão trong lời đồn thật ạ?”

 

Ở vị trí gần hàng ghế đầu, một cô gái trẻ xinh đẹp nhỏ giọng hỏi một ông lão ăn mặc quý phái bên cạnh.

 

Ông lão cười nói: “Nghệ à, cháu cứ yên tâm, chắc chắn lát nữa chúng ta sẽ được thấy tứ trưởng lão, dù sao cuộc họp tối nay cũng do tứ trưởng lão tổ chức mà”.

 

Cô gái xinh đẹp tên Nghệ lập tức đỏ mặt, bực bội nói: “Ông à, cháu đã nói rất nhiều lần rồi, cho dù tứ trưởng lão trẻ tuổi giỏi giang thì cháu cũng không thích anh ta đâu, cùng lắm chỉ sùng bái thôi”.

 

Trong đầu cô ta bất giác xuất hiện hình bóng của người thanh niên mà cô ta không sao quên nổi.

 

Ở chỗ ngồi phía sau ông lão và cô gái tên Nghệ, có hai cô gái trẻ xinh đẹp đang ngồi cạnh một ông lão.

 

Ông lão nhắm mắt nghỉ ngơi ở chỗ của mình, dường như không có hứng thú gì với mọi thứ xung quanh.

 

“Ông ngoại, cháu nghe nói có lẽ cuộc họp mà tứ trưởng lão tổ chức tối nay là để nhắm vào cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ, nếu đúng thế thật, có phải chị Tư Tư sẽ không cần lấy Tề Anh Cường nữa không?”

 

Cô gái trẻ ngồi bên phải ông lão bỗng nhìn về phía ông lão, hỏi nhỏ.

 

Ông lão bỗng mở mắt ra, khẽ rùng mình, vội quát lớn: “Im miệng!”

 

Ông ta nhìn quanh, thấy không ai chú ý đến thì mới thầm thở phào nhẹ nhõm.

 

Ông ta nhìn chằm chằm vào cô gái, nói bằng giọng rất nhỏ: “Lâm, ông đã bảo cháu bao lần rồi? Không được nói lung tung ở nơi công cộng, cháu biết nếu người khác nghe được những câu hồi nãy thì nhà họ Cố và nhà họ Hạ sẽ gặp phải phiền phức lớn đến mức nào không?”

 

Tiểu Lâm cũng không phải ai khác, chính là Hạ Lâm mà Dương Thanh từng gặp trên máy bay, còn cô gái trẻ bên trái ông lão là Cố Tư Tư.

 

Còn ông lão là chủ nhà họ Cố - một gia tộc lớn ở Trung Châu, Cố Thái Sơ.

 

Tuy nhà họ Cố không thuộc mấy thế lực mạnh nhất Trung Châu, nhưng cũng gần với các thế lực đó.

 

Cơn giận của Cố Thái Sơ khiến Hạ Lâm giật bắn mình, cô ta lè lưỡi, nói nhỏ: “Cháu chỉ thuận miệng nói thế thôi, không bị ai nghe thấy đâu ạ”.

 

Cố Thái Sơ ngừng một chút, chợt nói với vẻ mong chờ: “Sau khi cuộc họp tối nay kết thúc, mọi chuyện sẽ có câu trả lời thôi”.

 

Không vì lý do gì khác, chỉ vì họ nghe nói tứ trưởng lão rất trẻ, hy vọng cô gái của gia tộc họ sẽ may mắn được tứ trưởng lão coi trọng.

 

Nếu cô gái của gia tộc họ được tứ trưởng lão coi trọng thật, gia tộc của họ cũng sẽ bước một bước lên trời theo.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.