Chương trước
Chương sau
Biết Từ Chấn Hoa đã có cách đối phó, bốn người khác đều kinh ngạc.

 

Dù sao Dương Thanh cũng là người đã phá vỡ kết giới, việc anh phá vỡ kết giới đã đủ để cho thấy ít nhất anh sẽ có thực lực Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, bằng không, anh không thể khiến kết giới tan vỡ được.

 

Vậy mà Từ Chấn Hoa vẫn nói ông ta có cách đối phó, chẳng lẽ nhà họ Từ đã có thực lực giết được cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong ư?

 



Khương An Quân nói: “Ông Từ, nếu nhà họ Từ đã có cách đối phó, xin hãy nói cho chúng tôi nghe với!”

 

Mấy người khác cũng lên tiếng, đều có vẻ mong chờ.

 



Từ Chấn Hoa mỉm cười, lập tức lấy một cái lọ ngọc vô cùng cổ xưa ra khỏi nhẫn chứa đồ, lọ cao khoảng 30 centimet, kiểu dáng cũng vô cùng kỳ lạ.

 

Lọ ngọc vừa được lấy ra, những người đang có mặt đã cảm nhận được sự rung động đến từ sâu trong linh hồn.

 

Trần Chí Trung chỉ vào lọ ngọc vừa được Từ Chấn Hoa đặt lên bàn: “Chắc lọ ngọc này là linh khí nhỉ? Ông đừng nói với chúng tôi rằng đây là thủ đoạn đối phó với Dương Thanh của nhà họ Từ đấy nhé?”

 

Bách Lý Thành Cát cũng cười khẩy: “Tôi có thể cảm nhận được, chắc hẳn lọ ngọc này là một món linh khí có cấp bậc rất cao, nhưng trong người Dương Thanh có linh hồn Ma Thần, Dương Thanh lại có thể mượn sức mạnh của linh hồn Ma Thần để phát huy thực lực sánh ngang với Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, nếu chỉ có mình món linh khí cấp cao này thì có lẽ sẽ không có hy vọng trấn áp cậu ta”.

 

Khương An Quân và Tề Phong không nói gì, đều nhíu mày, nhìn chằm chằm vào lọ ngọc.

 

Từ Chấn Hoa cười ha hả, nhìn hai người: “Chắc ông Khương và ông Tề đã nhận ra lai lịch của lọ ngọc này rồi chứ?”

 

Khương An Quân thận trọng hỏi: “Lọ ngọc linh khí này là Tỏa Hồn Bình - linh khí trấn giữ gia tộc của nhà họ Từ trong truyền thuyết đấy à?”

 

Tề Phong nhìn chằm chằm vào Từ Chấn Hoa.

 

Nghe thấy Khương An Quân nói thế, hai người kia đều kinh hãi nhìn về phía Từ Chấn Hoa.

 

Đối với bất kỳ thế gia Cổ Võ nào ở Hạ Giới giới Cổ Võ, thứ được gọi là linh khí trấn giữ gia tộc cũng là bảo vật quý giá nhất.

 

Từ Chấn Hoa mỉm cười, gật đầu: “Đúng thế! Lọ ngọc này chính là linh khí trấn giữ gia tộc của nhà họ Từ - Tỏa Hồn Bình!”

 

Ầm!

 

Nghe thấy thế, mọi người đều im phăng phắc.

 

Ai cũng khiếp sợ tột độ.

 

Linh khí trấn giữ gia tộc là bảo vật mà chỉ gia tộc Cổ Võ hàng đầu mới có, trừ khi gia tộc đó gặp phải mối đe dọa cực lớn, thậm chí có thể sẽ bị tiêu diệt thì mới được lấy linh khí này ra dùng, hơn nữa chỉ chủ gia tộc mới có tư cách sử dụng.

 

Nhà họ Từ là một trong các thế lực Cổ Võ hàng đầu ở Hạ Giới giới Cổ Võ, được nhà họ Từ coi là linh khí trấn giữ gia tộc, có thể tưởng tượng được sự mạnh mẽ của linh khí này.


 

Trần Chí Trung cười ha hả, nhìn Từ Chấn Hoa: “Nếu ông Từ đã mang cả Tỏa Hồn Bình đến mà chúng tôi vẫn kiêng dè một linh hồn thì đúng là vô dụng, ông Từ đã ngỏ ý hợp tác để đối phó với Dương Thanh, vậy chúng tôi cũng không lằng nhằng nữa!”

 

Bách Lý Thành Cát cũng cười lớn: “Không sai! Có Tỏa Hồn Bình rồi, một khi linh hồn Ma Thần xuất hiện hay Dương Thanh dùng sức mạnh của linh hồn Ma Thần, chắc chắn linh hồn Ma Thần sẽ bị Tỏa Hồn Bình trấn áp, chúng tôi không có lý do gì để không hợp tác cả”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.