Chương trước
Chương sau
Nói đến đây, Lục Bán Liên rơi nước mắt.

 

Người của Thánh Cung đều có vẻ bi thương.

 

Dương Thanh lập tức im lặng, anh nhìn về phía Lệ Trần vẫn đang điên cuồng tìm kiếm linh hồn Bùi Thiên Âm, trong mắt tràn ngập vẻ không đành lòng.



 

Anh bước tới bên Lệ Trần, chợt nói: “Tiền bối, từ bỏ đi!”

 



Lệ Trần run rẩy, căm tức nhìn Dương Thanh bằng đôi mắt đỏ ngầu, hét lớn: “Cậu nói gì? Bảo tôi từ bỏ ư? Cậu cũng biết Thiên Âm đã dùng mạng sống của bà ấy để đổi lấy tính mạng thấp hèn của tôi còn gì? Cậu bảo tôi từ bỏ? Cậu nói cho tôi biết, từ bỏ kiểu gì đây?”

 

Ma uy cuồn cuộn quanh người lão, trông lão như ma đầu thực thụ.

 

Nếu Dương Thanh không có thực lực mạnh mẽ, có lẽ đã bị thương vì ma uy từ Lệ Trần rồi.

 

Khí thế ôn hòa lan ra từ người Dương Thanh, lập tức áp đảo ma uy của Lệ Trần.

 

Đôi mắt đỏ ngầu của Lệ Trần dần bình thường trở lại.

 

Lệ Trần bỗng cắn răng: “Tôi không tin với thực lực của tôi ngày hôm nay mà vẫn không tìm thấy bà ấy”.

 

Lão nói rồi quay người rời đi, tìm kiếm linh hồn Bùi Thiên Âm khắp Thánh Cung như người điên.

 

Dương Thanh biết cái chết của Bùi Thiên Âm đã mang lại cú sốc nặng nề cho Lệ Trần, rốt cuộc Lệ Trần có thể vượt qua chướng ngại trong lòng không thì chỉ có thể dựa vào bản thân lão.

 

Dương Thanh vốn định nhờ Lệ Trần giúp mình tìm kiếm vật cực lạnh cho Mã Siêu, nhưng giờ xem ra không còn hy vọng nữa.

 

Lục Bán Liên bước đến bên Dương Thanh, nhìn dáng vẻ như phát điên của Lệ Trần bằng đôi mắt đỏ hoe, thở dài: “Tông chủ Lệ và tông chủ Bùi có tình cảm sâu đậm, nhưng tông chủ Bùi đã hoàn toàn tan biến, sao ông ấy tìm được linh hồn tông chủ Bùi đây?”

 

Dương Thanh nói: “Hai người đã từng yêu nhau như thế, rõ ràng họ đều yêu đối phương nhưng lại giận hờn nhau cả cuộc đời”.

 

Lục Bán Liên lau nước mắt ở khóe mắt, nói: “Đúng thế! Sau bao năm, mỗi khi tông chủ Lệ gặp nguy hiểm, tuy tông chủ Bùi bảo muốn Lệ Trần chết, nhưng thật ra lại rất lo lắng”.

 

“Chẳng hạn như mấy hôm trước, khi Ma Tông gặp nguy, các thế lực hàng đầu Ma Sơn đều nhòm ngó Ma Tông, chỉ mình tông chủ Bùi liều lĩnh tới Ma Tông giúp đỡ”.

 

Sau khi nói mấy câu với Lục Bán Liên, Dương Thanh chợt hỏi: “Tiền bối Lục, tiền bối biết ở đâu có vật cực lạnh không?”

 

Lục Bán Liên nhíu mày, trầm tư một lúc lâu rồi lắc đầu: “Tôi chưa bao giờ nghe nói về vật cực lạnh, nếu cậu Thanh muốn tìm vật cực lạnh, có lẽ nên thử đến Võ Tông!”

 

Dương Thanh hơi kinh ngạc, nói: “Ý tiền bối Lục là có lẽ ở Võ Tông có vật cực lạnh à?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.