Chương trước
Chương sau
Lục Bán Liên gật đầu: “Võ Tông là một trong năm thế lực hàng đầu Ma Sơn, cũng là thế lực duy nhất còn dấu ấn của thần, dấu ấn của thần ở Võ Tông chính là phân thân do Võ Thần để lại”.

 

“Nếu mời được phân thân của Võ Thần xuất hiện, với kiến thức của Võ Thần, chắc chắn sẽ biết nên tìm vật cực lạnh ở đâu”.

 



Trước đó Lệ Trần đã nói chuyện về dấu ấn của thần cho Dương Thanh biết, còn bảo chỉ khi anh ở Võ Tông thì mới đối phó được phiền phức từ Hạ Giới giới Cổ Võ.

 

“Cảm ơn tiền bối Lục!”



 

Dương Thanh cảm ơn rồi nhìn về phía Lệ Trần, nói với Lục Bán Liên: “Có lẽ tiền bối Lệ sẽ ở lại Thánh Cung một thời gian ngắn, trong khoảng thời gian này, phiền tiền bối để ý đến ông ấy”.

 

Lục Bán Liên vội nói: “Cậu Thanh cứ yên tâm, cho dù cậu Thanh không nhắc, chỉ riêng với ân tình tông chủ Lệ đã tiếp nhận thiên kiếp thay tông chủ Bùi, Thánh Cung cũng sẽ chăm sóc tông chủ Lệ”.

 

Dương Thanh khẽ gật đầu, nói ngay: “Tôi vẫn còn chuyện quan trọng, tôi đi trước, nếu sau này Thánh Cung gặp phiền phức, tiền bối Lục nhớ liên lạc với tôi, chắc chắn tôi sẽ đến bằng tốc độ nhanh nhất”.

 

Trong mắt Lục Bán Liên tràn ngập vẻ cảm kích, bà ta nói: “Vậy cảm ơn cậu Thanh”.

 

Cao thủ nhà họ Nhạc ở Hạ Giới giới Cổ Võ vừa bị Dương Thanh đuổi khỏi Thánh Cung, đây chỉ là khởi đầu, không ai biết liệu thế lực khác ở Hạ Giới giới Cổ Võ có để mắt tới Thánh Cung không, hay nhà họ Nhạc có cử nhiều cao thủ mạnh hơn đến Thánh Cung không, mọi chuyện đều là ẩn số.

 

Sau khi một mình rời khỏi Thánh Cung, Dương Thanh tới Võ Tông ở Bắc Vực Ma Sơn.

 

Trong phòng tông chủ, Võ Tông.

 

Nơi này là phòng của tông chủ Võ Tông, Đỗ Trọng đích thân rót trà cho Dương Thanh, nhìn về phía Dương Thanh: “Xem ra cậu Thanh đã hóa giải được mối nguy của Ma Tông rồi”.

 

Dương Thanh lắc đầu, trầm giọng nói: “Mối nguy của Ma Tông không đến từ thế tục, mà từ việc cao thủ của Hạ Giới giới Cổ Võ sẽ không ngừng tiến vào thế tục sau khi kết giới tan vỡ”.

 

“Giờ các thế lực lớn ở Hạ Giới giới Cổ Võ đã bắt đầu tiến vào thế tục, Thánh Cung đã gặp người nhà họ Nhạc ở Hạ Giới giới Cổ Võ rồi”.

 

Đỗ Trọng cũng không bất ngờ, nét mặt ông ta trở nên nghiêm nghị, ông ta nhấp một ngụm trà, nhìn về phía Dương Thanh: “Tôi quyết định rồi, sau này Võ Tông chỉ nghe lệnh cậu Thanh, nếu cậu cần dùng đến Võ Tông thì cứ nói”.

 

Dương Thanh hơi bất ngờ, kinh ngạc nhìn Đỗ Trọng: “Tôi đã trở thành kẻ thù của tất cả mọi người, chẳng lẽ tông chủ Đỗ không sợ việc quá thân thiết với tôi sẽ mang lại tai họa cho Võ Tông ư?”

 

Ánh mắt Đỗ Trọng không hề dao động, ông ta bình tĩnh hỏi lại: “Cho dù chúng tôi tránh xa cậu Thanh, chẳng lẽ Võ Tông sẽ không bị thế lực hàng đầu ở Hạ Giới giới Cổ Võ nhòm ngó à?”

 

Dương Thanh sửng sốt, lập tức hiểu ý Đỗ Trọng.

 

Đỗ Trọng nói tiếp: “Loạn thế tạo anh hùng, giờ kết giới đã tan vỡ, là lúc hỗn loạn nhất, thân thiết với cậu rất nguy hiểm, nhưng thông thường, lợi ích lại có quan hệ trực tiếp với nguy hiểm, nếu Võ Tông muốn có vị trí trong thế giới mới, nhất định phải thay đổi”.




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.