Dương Thanh bất lực nói: “Dù sao em cũng là phó tổng giám đốc của một tập đoàn, sao lại tự hạ thấp thân phận cãi nhau với một người phụ nữ đạo đức kém như vậy?”
Tần Y trợn mắt nói: “Em nói rất nhẹ nhàng mà, đâu có cãi nhau?”
“Rốt cuộc chị với anh Thanh có quan hệ gì vây?”
Mễ Tuyết rất khó hiểu, lúc Tần Y gọi Dương Thanh là chồng, lúc lại gọi là anh rể.
Tần Y phì cười đáp: “Tôi chỉ tức con ả mắt chó coi thường người khác kia thôi! Anh ấy là anh rể, cũng là anh trai của tôi!”
“À!”
Mễ Tuyết chợt hiểu ra.
Dương Thanh lái xe. Trong lúc nói chuyện, cả ba đã tới khu biệt thự của Thành Mộng Hoan.
Xe vừa vào cổng, bảo vệ lập tức cúi chào cho qua.
Dương Thanh phải lái xe thêm năm phút nữa mới tới địa điểm họ cần tới.
“Quả nhiên giống y hệt mô hình trên bàn cát”.
Tần Y trông thấy biệt thự, hâm mộ nói: “Anh rể tốt với anh Siêu thật đấy, biệt thự xịn như vậy, nói tặng là tặng”.
Dương Thanh bất đắc dĩ nói: “Đây là biệt thự em chọn mà?”
Tần Y cười khanh khách: “Anh không được thiên vị đâu đấy. Em vừa là em vợ, vừa là em gái của anh. Lúc em kết hôn anh đừng có keo kiệt”.
Dương Thanh gật đầu cười: “Yên tâm, chờ đến ngày em kết hôn, anh sẽ tặng quà tốt hơn nữa”.
“Thế thì cảm ơn anh rể trước nhé!”
Tần Y vui vẻ đáp.
Nghe hai người nói chuyện,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-o-re-chang-re-chien-than-bat-bai-chien-than/332397/chuong-1262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.