Hứa Phong vừa tức vừa vội, gã nhìn ra được, Giang Ninh thật sự dám ra tay!
Sau lưng Chu Hoa có thực lực của Bắc Phương ủng hộ, hắn nói giết là giết, rõ ràng là hắn sẽ không nể nang bất cứ ai cả.
Hứa Phong hoảng loạn, gã N. ngờ ở Đông Hải lại só một Người đáng sợ như vậy tồn tại, Hoàng Ngọc Minh gì chứ, chỉ là ra mặt thay cho tên này thôi mà.
Gã bỗng giật mình bừng tỉnh, lẽ nào chúng cố ý nói Hoàng Ngọc Minh rời đi?
Là bởi vì để cho những người trên tỉnh thành kia buông lỏng cảnh giác, sau đó tiến vào Đông Hải?
“Một phút trôi qua, giờ là tám mươi triệu, thiếu một đồng cũng không được.”
Giang Ninh cúi đầu nhìn thời gian, không thèm để ý đến Hứa Phong.
“Lời mày nói có thật không?”
Hứa Phong đau như cắt thịt: “Chỉ cần tao bồi thường, là mày sẽ không tính toán với tao nữa?”
“Đương nhiên, tao là người giữ chữ tín”
Giang Ninh ngẩng đầu lên nhìn gã: “Lại hai mươi giây nữa trôi qua”
Thời gian của mày con mẹ nó có nhanh quá không đấy!
Hứa Phong gào thét trong lòng, nhưng không để ý được nhiều như thế, vội hét: “Tao đền!”
Hiện giờ gã chỉ muốn sống sót, còn tiền ấy, chỉ cần người còn sống thì có thể kiếm lại được, hơn nữa, đợi bọn Chương Trình bao vây Đông Hải, Giang Ninh chết là gã có thể quay lại đây, đến lúc đó những gì bị Giang Ninh lấy đi mất gã sẽ đòi lại gấp bội.
“Mày là người rất biết làm ăn đấy”
Giang Ninh gật đầu: “A Cẩu, cho cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-hao-mon/432688/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.