“Nhớ kỹ, còn gặp lại cô ấy thì nhất định phải giữ khoảng cách an toàn, nếu không tôi sẽ không khách khí nữa đâu! Còn về lần này, nể tình cậu không biết, tôi cũng không muốn truy cứu sâu thêm!”
Lan Đình Ngọc uy hiếp với vẻ mặt ngập tràn sát khí.
“Nể mặt cô ấy, hôm nay tôi không muốn giết ông, ông đi đi!”
Tiêu Chính Văn cũng đáp lại Lan Đình Ngọc một câu.
Lan Đình Ngọc nghe vậy, trong đôi mắt già nua loé lên hai tia sáng sắc lạnh, lạnh lùng nhìn thẳng vào Tiêu Chính Văn, giống như đang chuẩn bị để ra tay với Tiêu Chính Văn bất cứ lúc nào.
Thế nhưng ngay cả liếc nhìn Lan Đình Ngọc một cái Tiêu Chính Văn cũng chẳng thiết, anh chắp hai tay sau lưng đi ra khỏi khu rừng sâu.
“Chàng trai, gan cậu to thật đấy!”
Lan Đình Ngọc trừng mắt nhìn theo bóng lưng của Tiêu Chính Văn, nghiến răng gầm gừ.
Dù gì ông ta cũng là tông chủ của Thiên Ngưỡng Tông, mặc dù Thiên Ngưỡng Tông không phải tông môn lớn, thế nhưng thực lực của ông ta cũng tuyệt đối chẳng thể xem thường!
Khoảng cách tới Đế Cảnh cũng chỉ còn một bước, đừng nói Tiêu Chính Văn chỉ là một tiểu bối, dù là tông chủ môn chủ bình thường gặp ông ta cũng phải cực kỳ khách khí!
Nếu như không phải vì giao tình giữa Tiêu Chính Văn và Tần Lương Ngọc khá sâu thì Lan Đình Ngọc đã ra tay giết chết anh ở nơi này lâu rồi!
Cả thành Đại Phong, có ai không biết Tần Lương Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3927216/chuong-3954.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.