Suy đi nghĩ lại Tiêu Chính Văn lập tức hiểu ra tại sao người đời sau của Lý Tích có thể trở nên lớn mạnh bất thường dưới sự bảo hộ của huyết tộc.
Có thể nói tất cả người dân trong Bắc Vực đều là chất dinh dưỡng của họ, tinh huyết của hàng ngàn, hàng chục ngàn người dân tụ lại cũng có thể khiến cảnh giới của một người đạt đến mức đáng sợ.
Mà những người dân này lại hoàn toàn không thể phản kháng, thậm chí còn cam lòng hiến tế tinh huyết của mình, lấy đó đổi lại mấy chục năm tuổi thọ.
Hành vi lại độc ác đến mức độ nào?
Tiêu Chính Văn thầm đè nén cơn giận trong lòng xuống, bất lực thở dài nói: “Ông cụ, vậy tại sao người dân Bắc Vực không trốn sang ba khu vực khác?”
Nghe hỏi thế, ông cụ cũng bất lực thở dài.
“Chàng trai, sinh ra ở Bắc Vực thì không thể rời khỏi đây, cậu nhìn đi”.
Nói rồi ông lão vén áo của mình lên, chỉ thấy trên ngực ông lão có một vết đỏ lớn bằng bàn tay.
“Mang theo dấu vết này, chúng tôi chỉ cần rời khỏi Bắc Vực thì sẽ chết trong vòng một năm”.
Nói rồi ông lão lại lấy tay áo lau nước mắt.
Một con kiến nhỏ bé vẫn còn tham sống nữa, huống gì là con người có máu có thịt?
Nếu còn cách khác thì ai mà bằng lòng hiến tế tinh huyết của mình đi chứ?
“Ông cụ, ông nói cũng vô căn cứ quá, thật ra sau khi hiến tế tinh huyết, chúng ta ngược lại có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3927021/chuong-3759.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.